MƠ MÀNG
Lang thang mây trắng trên ngàn Lao xao mấy chiếc lá vàng phân vân Lặng lờ bãi quạnh chiều dâng Về đâu lữ khách đơn thân độc hành Ra đi tuổi mộng đầu gành Giờ mong manh lão cuối gành tuyết sương Trần ai xưa mấy dặm đường Dặm như…
Người Canh Mộng
Sương sa mờ phủ lưng đồi Chiều đan giọt nắng bồi hồi mông lung Hoang vu khoác áo lạnh lùng Quê xưa yêu dấu mịt mùng chơi vơi Còn đâu chiều vắng mưa rơi Sông sâu lặng lẽ đò trôi giữa dòng Còn đâu lúa trổ trên đồng Mái tranh…
GIỮA ĐÀNG QUẠNH HIU
Buồn đâu rơi xuống giữa đàng Cho cây đứng lặng lá vàng thôi bay Thu phong len lén gót hài Nghe như tức tửi u hoài thở than Ngoài kia lờ lững hàn giang Phố sương mờ phủ chiều hoang vỏ vàn Lung linh hạt nắng muộn màng Cúi hôn…
GIỌT MƯA RƠI
Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi Rớt lên chiếc lá nỗi trôi giữa giòng Đời ta một chuổi long đong Cánh chim lạc lõng trên đồng bơ vơ Gió mưa năm tháng hững hờ Trăng tà khắc khoải đợi chờ sớm mai Tâm tư đêm vắn đêm dài Tuyết sương…
NGƯỜI ĐI
Nhạt nắng mơ phai có những chiều Mây ngàn cỏi nhẹ bước đìu hiu Sương rơi se sắt sầu ly biệt Gió rụng trần ai khóc lãng phiêu Viển xứ xa xôi niềm cố luỹ Cố hương dịu vợi nỗi cô liêu Người đi dấu tích in sông núi Héo…
NGƯỜI LẺ LOI ĐÊM ĐÔNG
Họa “Trời Vào Đông” Thơ Tuấn Đình) Chiều nay mờ tuyết đông Nghe bơ vơ lạ lùng Sương khói chiều lam đục Áo não tình ngoài trong Giá rét buốt trời đông Vắng tanh phố xá buồn Đơn côi chiều ủ rũ Khóc nẻo về quạnh mông Trắng tinh tuyết…
Hồn Ai Lờ Lững
Hồn Ai Lờ Lững Tuyết trắng bay bay phủ ngập trời Đông về xứ lạ lạnh tàn hơi! Người đâu chẳng thấy đường trơ trắng! Ai đó không nghe gió rụng rời! Xa quá chốn nao còn cách trở Gần hơn tạm bợ vẫn xa xôi Hồn ai lờ lững…
Âm Thầm Với Đông
(Họa thơ VH Vinh Hồ) Tuyết phủ mờ trời nhớ với thương Đông sang giá lạnh phố như phường Cô đơn nhạn lạc bay tìm tổ Lẻ bóng cây buồn đứng rũ xương Mãi nhớ dòng sông trôi cuối lối Hoài thương chiếc lá rụng bên đường Đầy canh khắc…