thơ

Hồn Ai Lờ Lững

Hồn Ai Lờ Lững

Tuyết trắng bay bay phủ ngập trời
Đông về xứ lạ lạnh tàn hơi!
Người đâu chẳng thấy đường trơ trắng!
Ai đó không nghe gió rụng rời!
Xa quá chốn nao còn cách trở
Gần hơn tạm bợ vẫn xa xôi
Hồn ai lờ lững bay trong gió
Thương nước còn đâu ôi nước ơi!
 
Nam Thảo


CÁNH CHIM CÔI

(Họa)

Một cánh chim côi ngắm đất trời,
Đông về tiết lạnh thở ra hơi!
Thả tình sông núi theo sương phủ,
Trải trái tim lòng với tuyết rơi!
Nhớ kẻ nai lưng ra chịu đấm,
Thương người cúi mặt để ăn xôi!
Quê hương xa tít trùng dương thẳm, 
Viễn xứ hồn xao non nước ơi!

 Nguyên Bông,
 Mùa Noel 2013.
 
 
Đời Chưa Yên
(Họa)

Dõi mắt hồn đưa tận cuối trời
Phong trần đã mỏi sức tàn hơi
Bao năm rong ruổi phơi sương gió
Ngày tháng phiêu bồng đếm lá rơi 
Có lúc dừng cương tìm cõi vắng
Đôi khi thúc ngựa giục xa xôi
“Châu về hợp phố” còn thăm thẳm
Bến nước đò ngang em gái ơi!

Th Anh
ngày 16-12-13

ĐÊM TRÊN ĐẢO GALANG 
Họa Vận Thơ Bác Nam Thảo Anh Quốc

Im nghe tiếng quốc vẳng ngang trời,
Nhớ nước bùi ngùi giọt lệ rơi.
Thoát cảnh gông cùm thêm vững chí,
Vào đời tị nạn chẳng tàn hơi.
Qua chùa thỉnh Sãi vài câu kệ*,
Ghé miếu xin Cô tí oản xôi*.
Khắc khoải lời chim đêm lắng đọng, 
Như người khuất mặt khóc than ôi.

NHL 
New Jersey USA 16 tháng 12 năm 2013

* Lúc còn sống tại Galang mỗi tối sau khi sinh hoạt 
tối tại nhà thờ Galang 2 trên đường về Barrack hai lúa 
hay ghé chùa Quan Âm nghe kinh , uống nước chùa của mấy Ni Cô
Nhiều tối hai lúa còn ” sâm mình” ghé miễu Ba Cô để xin mấy 
Cô ” chia lại ” cho mấy nải chuối do mấy thuyền nhân đã cúng
vào ban ngày. Đây là miễu thờ Ba Thiếu Nữ trẻ đã bị hải tặc Thái
Lan hãm hiếp sau đó lên đảo lúc phỏng vấn còn bị Cao Ủy Tị 
nạn từ chối hồ sơ định cư nên cả ba đã phẫn uất thắt cổ tự 
sát tại ngay chỗ Miếu Ba Cô.

Giáng Sinh Nhớ Quê
Họa thơ NT Nam Thảo

Hoa tuyết rơi rơi ngập đất trời
Mùa Đông nhắp chén rượu men hơi
Kinh đô vương quốc màu trăng trắng
Thủ phủ sương mù cảnh rã rời
Vọng hướng Việt Nam sao cách biệt?
Nhìn về Đất Mẹ quá xa xôi!
Giáng Sinh xứ lạ đêm thao thức
Dâu bể tang thương quê cũ ơi!

Song Hồ
12/2013
 
 
ĐÔNG VỀ NHỚ QUÊ MẸ XƯA 
Họa Vận thơ Bác Nam Thảo Để thương tặng em Sonny FL

Đến được nơi đây bởi phước Trời,
Thoát vòng xiềng xích ngỡ tàn hơi.
Chua cay lắm bận ôm căm hận,
Tủi nhục nhiều phen nuốt lệ rơi.
Cất bước ra đi bao cực nhọc,
Quay đầu trở lại quá xa xôi.
Lưu vong nhớ mảnh vườn quê cũ,
Vẫn mãi nghìn trùng xa Mẹ ơi.
 
NHL 
Vào Đông năm 2013
 
 
Mùa đông trong tù
Họa thơ NT Nam Thảo 

Ngày gặp em không thấy mặt trời, 
Dòng sông băng giá thở ra hơi,
Bâng khuâng thờ thẫn không đành bước, 
Bịn rịn luyến lưu chẳng muốn rời,
Kẻ ở đọa đày bao nghiệt ngã? 
Người về thống khổ quá xa xôi!
Đời trai, vận nước thiên thu hận, 
Nhìn dáng em gầy guộc, hỡi ơi!

Vinh Hồ
17/12/14
 
 
XA XÓT TIM ĐAU

( Họa thơ ” Hồn ai lờ lững” của NT NamThảo) 

Đông lạnh tuyết bay chẳng thấy trời
Vì yêu nỗi nhớ tựa cầm hơi
Dù vừa nhắn gửi lời tâm sự
Bởi mãi cách xa dạ rã rời
Em có hay chăng đời nghiệt ngã
Ta nào ngờ đến chuyện xa xôi
Niềm thương nỗi nhớ ôi da diết 
Xa xót tim đau non nước  ơi !!!
Tuấn Đình
 
 
Sôi giòng máu Việt
(Họa) 
 
Chiều Đông biền biệt mấy phương trời
Chút nắng lụn tàn như tắt hơi
Một thuở thanh bình đà mất hút
Trăm năm ảo mộng cũng xa rời 
Thương Cha buông lưới tôm cùng cá
Nhớ Mẹ gặt mùa nếp với xôi 
Giờ chẳng còn gì trong ngục tối 
Sôi giòng máu Việt hỡi người ơi!
 
NXVan
 
 
Đông Nhớ Người Đi
(Họa)
 
Ai bảo Đông về lạnh đất trời
Cho em nhớ kẻ biệt tăm hơi
Nụ hôn ngày đó lòng vương vấn
Ân ái đêm tan dạ rã rời
Giã biệt mang theo tình bánh nếp
Gặp nhau còn có nghĩa cơm xôi?
Nhớ nhung nức nỡ bay theo gió
Cô lẻ mình em hởi bạn ơi!
 
NLP 12/2013

             PHẬN TÀN ĐÔNG

 

       Như Xuân Thanh Hóa lạnh một trời ,
       Thân tù đói rách sống cầm hơi .
       Nhìn quanh thác ngàn đèo heo hút ,
       Ngó quẩn vực sâu suối vách rời .
       Đêm nghe vượng hú rừng trăn trở ,
       Ngày hãi cọp gầm núi xa xôi .
       Hồn theo vận nước mây đây dó ,
       Nhục phận tàn đông Tổ Quốc ơi !
                                                     LDPP .

Bao Giờ Hết Nạn Tai (2)?

Xin mượn vần Ngược của bài thơ
Hồn Ai Lờ Lững của VH Nam Thảo

Tháng bảy vừa qua… làng nước ơi!
Phải đi cấp cứu bởi ăn xôi!
“Lộc Chùa” nên cố xơi cho hết
“Kết quả” đành ôm ngực rụng rời!
Vì lẽ “không tiêu” nên bụng chướng
Dần dà “cứng ngực” khó hà hơi!
Đến khi xổ được(2AM) đinh ninh khỏi,
Lại bị chụp mê**, mới thấu trời!

Thụy Hoài Như (12202013)
** bị chụp mê, bỏ Stents vào tim