thơ

Bến Tre Thương Nhớ

Người xưa ở tận Kiến Hòa
Miền quê sông nước hiền hòa cảnh quang
Dừa xanh thẳng tắp ngay hàng
Đã lâu không gặp cô nàng năm xưa
Nhớ thương sao nói cho vừa
Bốn mươi năm chẵn vẫn chưa gặp nàng
Tuổi gia thao thức, băn khoăn
Bóng ai luôn mãi khắc hằn trong tim
“Tìm em như thể tìm chim
Chim bay biển Bắc anh tìm biển Nam”
Anh giờ ở chốn xa xăm
Tháng năm lầm lũi âm thầm tìm em
Một thời kỷ niệm êm đềm
Khối tình giữ vẹn càng thêm nồng nàn
Ước gì khoa học tiến hơn
Phát minh máy kéo thời gian trở về
Để thâu lại cảnh đam mê
Qua phà Rạch Miễu, Bến Tre ngày nào
Buổi chiều hai đứa đèo nhau
Xe “lam” đời mới phía sau em ngồi
Boong boong anh chạy một hồi
Chiếc xe bể bánh ta thời ghé ngay
Quán dừa cạnh đám cỏ may
Gió lay nhẹ tóc em bay trong chiều
Trời chiều gió thổi hiu hiu
Cho anh cảm thấy yêu nhiều, đôi môi!
Thơm mùi cỏ mạ ôi thôi!
Đê mê, say đắm, buông trôi tâm hồn
Giã từ vẫn nhớ nụ hôn
Đặt trên môi mọng cong tròn năm nao
Giờ đây em ở nơi nào?
Biết chăng anh vẫn khổ sầu em ơi!
Mùa Xuân hoa nở khắp trời
Thời gian chựng lại cho người vui Xuân
Chúc em cuộc sống bình an
Kiếp sau gặp lại chứa chan ân tình.

Song Hồ