thơ

Vỡ Mộng Đầu

Một thoáng thương đau bởi mộng đầu
Mới vưà chớm nở đã tàn mau
Người đi biền biệt không về nưã
Để kẻ chờ trông dạ héo sầu

Giấc mộng yêu đương đã vỡ rồi
Tim buồn nức nở giọt châu rơi
Mắt ngơ ngác kiếm trong vô vọng
Chẳng biết tìm đâu giưã phố người

Người xa có nghiã cuộc tình tàn
Lòng vấn vương sầu dạ nát tan
Thôi chớ chờ mong hay ngóng đợi
Tơ vương chỉ khiến lệ rơi hàng

Tình trần là giấc mộng xa hoa
Càng vấn vương càng thêm xót xa
Một phút yếu lòng sa bể ái
Hồn đau tim khóc lệ chan hoà

* * *
Tiêu buồn trỗi khúc bi ca
Tình trăm năm vỡ… lệ nhoà mắt môi
Nưả đêm trở giấc _ Đâu rồi??!
Người đà xa ngái… tình tôi lỡ làng.

Song Phượng