thơ

TẮM SÔNG

Lúc trẻ không chịu tắm truồng
Lớn lên nghĩ lại đừng buồn, chớ chê
Phi Ròm lúc nhỏ cùng quê
Tết rồi nàng rủ bạn về thăm chơi
Khiến tôi cảm thấy bồi hồi
Nhớ tên Dục-Mỹ suốt đời không quên
Nhớ con sông Cái êm đềm
Lúc nhỏ đi tắm làm quen bạn rừng
Trên cây vượn hót chào mừng
Dưới nước cá nhảy muốn tung lên bờ
Giữa trời mây nước nên thơ
Áo quần trút bỏ ngồi mơ chị Hằng
Có ai lên viếng cung trăng
Để tôi nhắn hỏi chị Hằng thấy không?
Chị thấy thằng nhỏ tồng ngồng
Đã lên bảy tuổi mà không mặc quần
Nhờ vậy sau lớn khôn dần
Đâu có tiếc nuối những lần tắm sông.

Văn Hùng Đốc
1/5/11