thơ

HẢI CHIẾN TRƯỜNG SA

Tin dữ quân Tầu chiếm đảo ta
Lịnh trên phải giữ Hoàng, Trường Sa
Hải quân bốn hạm ra khơi trước
Súng đạn sẳn sàng giữ đảo xa
Thủy thủ nhìn lên hạm trưởng Thà
Hàng quân thẳng tấp gió mưa sa
Quốc kỳ ngạo nghễ trên đài thượng
Nhật Tảo băng mình chẻ sóng ra
Tương quan lực lượng địch gấp trăm
Quân ta tuy ít vẫn đồng tâm
Đánh lũ gian tà đang xăm lược
Chủ quyền lảnh thổ cả ngàn năm
Hải chiến anh em đánh phủ đầu
Bắn ngay soái hạm, vỡ tan mau
Quan, quân chúng nó cùng nhau chết
Máu nhuộm biển xanh, vọng hải âu
Giận hoảng chúng bèn kéo hết ra
Quân ta mãnh hồ chống quần ma
Hiên ngang Nhật Tảo đương đầu giặc
Trúng đạn hy sinh giữa biển xa
Hạm trưởng: “anh em hãy bỏ tầu”
“Bị thương có thể thoát ra mau”
“Còn tôi ở lại giờ sau cuối”
Tướng chết theo thành, chẳng phải sao?
Thiếu Tá Thà đi lỡ hẹn thề
Bỏ lại ba con với hiền thê
Ngàn xưa cho đến ngàn sau nữa
nghiệp lính nào ai biết sẽ về.
Nước mắt tuôn rơi khóc tiễn chồng
Hy sinh vì nước, phận anh xong
Dòng đời nghiệt ngả cho em khổ
Cánh nhạn chia lìa thôi hết mong
Quốc hận ba mươi, năm bảy lăm
Giặc về cưởng chiếm lấy miền Nam
Quân, dân bị chúng lưu đày, giết
Chiến tích oai hùng tưởng lặng câm
Từ bốn thập niên đánh giặc Tầu
ngày nay đã rõ chuyện vàng thau
Việt gian bán hết vùng Đông đảo
Ta đánh, chúng cười chẳng sót đau
khẩn nguyện anh linh của núi sông
Hộ trì lớp trẻ nhớ trong lòng
Đấu tranh dành lại toàn cương thổ
Từ ải Nam Quan đến biển Đông.

NLP 01/23/2014