thơ,  XUÂN

XUÂN VỀ – XƯỚNG HỌA

XUÂN VỀ 

Quê người lữ thứ đón xuân qua
Gió lạnh mưa buồn giọt lệ sa
Chợ vắng người đi xuân có phải?!
Đường trơ kẻ lại tết hay là?!
Cành mai giả cánh màu không khác
Bánh tét thật mùi nếp chẳng xa
Nhớ quá quê xưa xa dịu vợi
Xuân về cứ gọi vẻ cho ra

Nam Thảo
Xuân Bính Thân 2016


TẾT ĐẾN
(Cẩn họa bài XUÂN VỀ của thi sĩ Nam Thảo )
Đất khách u buồn Tết lại qua
Lạnh lùng trống vắng với mưa sa
Xót xa hồn bạn Xuân như thế
Đau đớn lòng ta Tết cũng là 
Chờ đợi canh tân, thôi cách biệt 
Ước mơ thay đổi, chẳng lìa xa 
Xuân buồn hiu quạnh chờ ai đó
Tết đến sao mà chẳng nhận ra

Trần Minh Hiền

Orlando ngày 5 tháng 2 năm 2016


Ông Đồ

(ý thơ Vũ Đình Liên) 

Phố chợ đông người lắm khách qua
Hồn tuôn bút vũ dáng kiêu sa
Giấy bay cánh điệp như tình tự
Mực chảy lời hoa đến lụa là
Tay thảo nét rồng nơi thị náo
Ý dâng cánh phượng chốn trời xa
Năm nay khách vắng mưa bay lạnh
Liễn cũ đâu rồi tìm khó ra

Ta


XUÂN ĐẾN ĐỪNG BUỒN

Xuân đến đừng buồn Tết chóng qua
Cuộc đời ngắn lắm chớ sầm sa
Sống vui để biết ta còn đó
Chết thảm không ngờ ai sẽ là? 
Bóng tối buông rồi gì cũng tận
Bình minh bừng sáng đó rồi xa
Thân già khó ngủ hay suy nghĩ
Chuyện cũ ôm hoài bịnh nhiều ra

NLP 28/tháng Chạp/2015


XUÂN VỀ NHỚ CỬU LONG GIANG

Họa Vận thơ VH Nam Thảo London

Tuyết rớt lưng trời nhẹ lướt qua 
Gợi lòng thêm nhớ nước phù sa
Long Giang đón Tết cùng nghèo đói
Đất Mỹ chào xuân với lụa là 
Lạnh lẽo quê người phơi trước mắt 
Ngày về cố quốc kéo dài xa
Đầu xanh đã điểm màu sương trắng 
Trở lại còn ai sẽ nhận ra

Nông gia hai lúa NJ 
USA 2/11/2016