thơ

THƠ

  • thơ,  XUÂN

    THỀM XUÂN

    Xuân về tuyết phủ trắng phau. Ngóng trông chẳng thấy mai đào hé duyên. Âm thầm tơ nắng ươm mềm, Hoa râm tóc rụng ven thềm xuân đi… Minh Nhã Số Lần Xem: 21

  • thơ

    ĐỜI CẦN CÓ NHAU

    Như ta chẳng gặp thì thôi, Lẽ nào chối bỏ nụ cười của nhau. Mắt em, vực thẳm thu sầu, Dìm tôi tận đáy thương đau tâm hồn. Như ta chút ít dỗi hờn, Gây men tình tự chập chờn suốt đêm. Trăng khuya lơ lửng ánh đèn, Xẻ tôi…

  • thơ

    HOA PHƯỢNG NGÀY XƯA

    Vào hè. Chicago không phượng vĩ. Bầu trời xanh, xanh mượt cỏ ven hồ. Michigan – sóng đùa sóng nhấp nhô, Gợi ký ức lấp vùi thời tuổi trẻ. Đôi mắt ướt đẫm mi màu hạt dẻ, Lúc dỗi hờn, gió cuốn phượng bay bay. Áo trắng tinh khôi lộng…

  • thơ

    NGOẢNH MẶT

    Phiên gác đêm đen chong ánh lửa. Vệt dài chuyển hướng hoả châu rơi. Bóng xanh rừng thẳm long lanh sáng, Như mắt lén nhìn thủa bén hơi. Đơn vị đóng quân vùng giới tuyến. Xa nhau nào biết có xa lòng. Bỗng dưng nhớ lại ngày xưa đó, Em…

  • thơ

    VỊ ĐẮNG

    Ta ru ta trọn cuộc tình, Sao em đành nỡ xoá hình bóng xưa. Tình xa em nén thành thơ, Duyên gần hờ hững như chưa mặn nồng. Cà phê chạm đáy ngập ngừng. Đợi chờ mòn mỏi rơi từng giọt rơi. Nắng vàng chỉ để khơi nguồn nhớ nhung.…