
TẠM BUỔI HOÀNG HÔN
Trời tháng mười hai sao lạnh quá!
Sưởi “on, on” cả tối luôn ngày
Noel nầy thấy buồn nghe bả
“Shop” mỡ mười bán chỉ một hai!
Sắp lễ rồi xe đâu vắng vẻ?
Khách rong chơi cũng ít vờn qua
Ta hai mắt lú trên mặt nạ
Đi ra ngoài thiệt giống con ma!
Từ thuở đó ngày thiên có địa
Chẵng đâu nghe nạn dịch kinh hồn
Trùng khuẩn chi nghe qua hoảng vía
Giết chết người thây vần chờ chôn!
Con “chết tiệt” làm người thất nghiệp
Chợ quán hàng sập tiệm kêu than
Tiền nhà nước phát ra liên tiếp
Cứ thế nầy cùng khổ sẽ mang
Sáng hôm đó “vaccine” tin báo
Có cụ già chín chục ở Anh
Chích một mũi lên thêm đại lão
Cầu ơn trên độ thuốc công thành
Nhưng nghe nói thế mà chưa chắc
Chín chục phần trăm tính vậy thôi!
Đâu đó còn mười phần tích tắc
Xui là xui rủi dính. thôi rồi!
Noel tới khẩn xin cùng Chúa
Ban phép lành con khỏi dịch ôn
Con muốn sống dù tay trắng của
Được an bình tạm buổi hoàng hôn
Nam Thảo

