ĐÔNG,  thơ,  TRANH

Mùa Đông – Thơ Ảnh giao duyên

 

ĐỢI NGƯỜI

Mỗi mùa đông đến ta ngồi đây
Mỏi mắt chờ em tuyết đổ đầy
Chiều xuống công viên buồn quạnh quẽ
Con tim héo úa bám thân gầy.

Th Anh

 

 

CHIỀU ĐÔNG

Vấn vương tình  mãi vẫn còn đây
Chờ đợi người ơi giọt nắng đầy
Một buổi chiều nao đông lặng đến
Giá băng tuyết lạnh thấm vai gầy 

Mây Tím “ VTAH”

 

ĐÔNG VỀ

Đông về lại nhớ quê ta
Quê hương yêu dấu thiết tha nghĩa tình
Nhớ em gái nhỏ đoan trinh
Tiếng hò câu hát bình minh đón chào.

Quốc Thái


TÌM EM

Khoanh tay ta đứng tìm em
Người qua kẻ lại đông thêm lạnh lùng
Shop-ping em dáng ung dung
Sau lưng ta có một vùng tuyết giăng.

Th Anh

 
MỘT NGUYỆN CẦU 
 
Ngồi cạnh bên anh chứ ở đâu!
Giáng Sinh em có một nguyện cầu
Yên vui hạnh phúc tình miên viễn
Sưởi ấm đời nhau đến bạc đầu
 
Tố Anh

HƯ HAO

Mùa Đông tuyết phủ giăng giăng
Ngồi đây tôi đợi ánh trăng ngày nào
Em về chân bước lao xao
Tuyết rên khe khẽ hư hao phận nàng

Duy Xuyên

TÌNH SẦU

Vấn vương tình vẫn còn đây
Đợi em như thể vai gày mùa đông
Chiều chiều lá rụng bềnh bồng
Vai tròn giá lạnh tuyết đông một mình
Chao ôi khắc khoải đời tình
Ở đây ta mãi một mình nhớ ai

NCT

Thương Anh em mãi nguyện cầu
Tố Anh xin hứa tình đầu không phai
Tim em chẳng thể yêu ai
Thương Anh đã đợi gốc mai ngày nào

NCT

Lang Thang Chiều Đông
Lang thang dạo phố buổi chiều Đông
Cảm thấy bâng khuâng chút chạnh lòng
Bởi ánh nắng hồng đà lẩn khuất
Thôi đành làm dáng dưới cây thông
SP

Bài này hoạ theo anh Th. Anh nè

Chờ Người
Người đã hẹn em ở chốn đây
Chung quanh phố xá rất đông đầy
Người qua kẻ lại từng đôi cặp
Nào thấy anh đâu nghiêng dáng gầy
SP


LANG THANG CHIỀU ĐÔNG

Nơi đây anh vẫn chờ trông
Trời Âu em vẫn gốc thông đợi chờ
Sao em không vượt bến bờ
Đừng cho tình khúc hững hờ nghen em

SI LÃO

Nối thơ SP bài CHỜ NGƯỜI

Người xưa còn ở chốn này
Quanh năm suốt tháng vai gày ta mong
Rượu em chưa uống đã say
Mau mau rót tiếp chén đầy nghen em
NCT

 

THU ĐÔNG

Thu qua đông đến anh ở đây
Nhìn lá thu bay gió thổi đầy
Một mình lặng lẽ buồn cô quạnh
Chờ em mòn mỏi thân rủ gầy.

N T Tiến

NỖI NHỚ ĐÔNG VỀ

Đông về lạnh buốt đôi vai
Để cho ai nhớ đến ai thật nhiều
Nhớ ai hết sớm đến chiều
Mơ vòng tay ấm, trao điều yêu thương
Dẫu xa trên vạn nẻo đường
Con tim nồng ấm tình thương dạt dào
Xa xôi cách trở chẳng sao
Trong lòng luôn nghĩ về nhau đủ rồi

Quốc Thái

CHƠI VƠI ĐÔNG VỀ

Nơi miền xứ lạnh mình tôi
Mùa Noel đến nghe hồi chuông ngân
Cung đàn suối nhạc vọng vang
Trên đồi bông tuyết phủ tràn nhánh thông
Đêm đông muôn ánh sao hồng
Trời cao sương phủ tím nồng buông lơi
Chút tình gởi gió xa vời
Phương nào nắng ấm chơi vơi đông về

Mây Tím” VTAH”

GIẤC MỘNG GẦY

Lữ thứ chân mòn đâu chốn đây?
Bơ vơ đông tới tuyết rơi đầy
Buồn hiu chiều xuống đồi xa vắng
Lặng lẽ sương giăng giấc mộng gầy

Nam Thảo


Mừng Giáng Sinh

Chuông đổ ngân vang báo mọi nhà
Ngôi Hai hạ thế vọng lan xa
Muôn dân náo nức chờ ơn Thánh
Con trẻ hân hoan đón nhận quà
Rộn rã giáo đường lời kinh đọc
Vinh danh Ấu Chúa tiếng vui ca
Giáng Sinh nhạc trỗi đầy đường phố
Khắp cõi trần gian sống lạc hòa

Song Phượng 02.12.2020

BÌNH AN DƯỚI THẾ.

( họa thơ SP)
Đèn giăng hoa kết khắp nhà nhà
Nhạc thánh reo vui vọng rất xa
Nhân loại hân hoan đến máng cỏ
Thế gian háo hức mang hoa, quà
Hài Đồng xuống thế vang câu hát
Ấu Chúa hạ trần cất tiếng ca
Mừng Giáng Sinh cầu cho thế giới
Bình yên hạnh phúc sống an hoà.

Th Anh

GỌI GIÓ ĐÔNG VỀ
Gọi gió đông về dạo đó đây
Trên đồi thông tuyết phủ giăng đầy
Chiều buông vương vấn buồn thơ thẩn
Quyến luyến chi mà giọt nắng gầy

Mây Tím “VTAH”


NOEL VẮNG EM
Thêm một lần anh lỗi hẹn với em
Giọt nắng buồn hiu vội rớt bên thềm
Đông về lạnh giá con tim khô héo
Mùa Noel này ta lại vắng em

Quốc Thái

MÙA ĐÔNG ĐỢI NGƯỜI

Giữa trời lồng lộng mình ta
Mây giăng che phủ đường xa mịt mờ
Cô đơn mong ngóng đợi chờ
Dang tay vẫy gọi giấc mơ tương phùng.

Tố Anh

GIÁNG SINH VỀ

Giáng Sinh về rộn rã muôn nhà
Chuông giáo đường ngân tiếng vọng xa
Réo rắt nhạc cung đàn phím lặng
Chờ trông em bé đợi mong quà
Bao người vui đón mừng đêm thánh
Nơi hạ giới ta hãy ngợi ca
Thiên Chúa Ngôi Hai, Ngài xuống thế
Ban ơn lành khắp chốn an hoà!

Arna 2.12. 2020
Mây Tím “ VTAH”

THÁNG MÙA ĐÔNG

Tháng mùa đông trời lành lạnh lại tươi xanh
Như khuôn mặt em hiền lành bên hoa cúc
Ngắm nhìn em qua khuôn hình trên trực tuyến
Cho lòng anh xao xuyến của buổi đông về

Má em hồng, đôi mắt đẹp lắm nồng say
Cho anh say đắm ngất ngây theo ngày tháng
Như đóa hồng gai không bao giờ chán nản
Vẫn vươn mình vượt lên khoảng trời xanh

Tháng Mười Hai em gió mát thơm trong lành
Trời trong xanh một màu xanh cho hy vọng
Ngày mai này trời có cao hay đất rộng
Em vẫn an nhiên xây giấc mộng cuộc đời

Cuộc đời này luôn mang nỗi nhớ đầy vơi
Em vẫn bình dị nơi khung trời yêu dấu
Anh phương xa đêm ngày càng hiểu thấu
Yêu em thật nhiều như anh đã từng yêu

Quốc Thái

ĐÔNG VỀ

Đông về thơ thẩn dạo quanh đây
Thung lũng Arna tuyết phủ đầy
Nổi nhớ mơ màng mây tím lặng
Đợi ai mà héo hắt thân gầy

Mây Tím “ VTAH”

Mùa Đông Tím

Nơi tôi ở mùa đông về tháng bảy
Mưa ngập đường trên phố vắng lang thang
Phía trời xa sương trắng phủ mây ngàn
Cơn gió lạnh, hàng cây cành run rẩy!

Tháng mười hai, mùa đông như còn đấy?
Vẫn ngập đường mưa giăng lối xác xơ
Hàng cây dài nằm tỉnh lặng chơ vơ
Trong hoang lạnh, hạ vương màu thu tím!

Tháng mười hai, mùa Giáng Sinh đã điểm
Chuông giáo đường vang vọng tiếng Nô En
Khắp phố phường rực rỡ sáng ánh đèn
Nghe trong gió tiếng đàn trầm cung phím

Qua tháng bảy, tháng mười hai nụ mỉm!
Dẫu dòng đời là nỗi nhớ niềm thương
Gửi hồn thơ theo làn gió vấn vương
Mây trời tím, hay đông về giăng tím?

Nguyễn Hà

NHỮNG MÙA ĐÔNG KHÓ QUÊN

Có những mùa đông thật khó quên,
Ra tù nằm mộng nhớ từng đêm !
Khe Sanh rừng rậm hồn ma hiện,
Lao Bảo đèo cao mộ chí thiêng.
Thanh Hoá co ro chờ dã thú,
Như Xuân giá buốt thiếu chăn mềm.
Mùa đông tê tái, tù đày ải,
Góc núi chân mây cọp vượn rên !

LDPP ( Dec. 04. 2020 )