thơ

TÂM SỰ BÀ MARY. Ngọc Linh Phong

 

 

 

Tâm Sự Bà Mary

****************************

Trên đường đến Bết-lê-hem

Mary, Joseph không đem theo gì.

Rời Na-xa-rét bước đi,

Bà mang Con Thánh gần kỳ nở sanh.

Thân là trinh nữ xuân sanh,

Hứa cùng Joseph ước thành phu thê.

Gia-đình hạnh-phúc gần kề,

Chỉ chờ hôn lễ sẽ về cùng nhau.

Một hôm Thiên Sứ trên cao,

Hiện trong phòng vắng rực hòa quang soi.

Báo rằng: “ Ân Sủng từ Trời,

Mary được phước,” khiến người bất an.

“Con Trai trong bụng nàng mang,

Đó là Con Thánh Thiên-Đàng Giáng Sanh.”

Chúa ơi chuyện ấy sao thành?

Con là trinh nữ duyên lành chưa trao.

Thánh Linh Ngài đến phủ bao,

Nhiệm mầu sự sống thành bào Thai Nhi.

Ra đời là Chúa Ngôi Nhì,

Cứu dân khỏi tội trong kỳ Thiên Ân.

Mary thưa với Thiên Thần,

Con là tôi-tớ chỉ cần Chúa sai.

Thế rồi ngày tháng vần xoay,

Thương chàng Joseph thẳng ngay với nàng.

Cận kề, chăm sóc, ủi an,

Sê-sa Âu-gút-tơ ban lịnh truyền:

Sổ dân chép lại nguyên niên,

Ai về thành nấy ghi tên của mình.

Trên đường mưa gió sương in,

Thành kia ẩn hiện tình hình giữa đêm.

Mary mệt mỏi càng thêm.

Cận ngày sanh nở đâu êm thắm gì.

Mau tìm nhà quán kịp thì,

Kẻo ngoài sương lạnh Anh Nhi chào đời.

Than ôi! Nhà quán khắp nơi,

Không còn một chỗ cho người dừng chân.

Chuồn chiên máng cỏ cơ-bần,

Xin chàng dừng lại đã gần khai hoa.

Con Trời sao quá xót xa,

Ra đời giữa lúc người ta vô tình.

Mary nhìn xuống con mình,

Bọc bằng khan ấm thân hình bé thơ.

Jêsus, nhân loại đang chờ,

Nhưng khi Ngài đến, đơn sơ nghèo nàn.

Trần gian tăm tối mơ màng,

Hãy mau tỉnh thức Thiên-Đàng viếng thăm.

 

Ms. Nguyễn Thành Ngọc (NLP) Giáng Sinh 2019