HƯ ẢO
Làm thơ vui lắm người ơi
Vắt tim nặn óc tìm lời đặt câu
Yên bình hay lúc bể dâu
Cười khà một tiếng tủi sầu mang theo
Ít nhiều đời cũng hắt hiu
Coi như muôn sự một điều đục trong
Nhìn trời ta hỏi hư không
Dang tay đâu nắm được lòng ở đi
Làm thơ dẫu chẳng mong gì
Cũng đưa được tiếng thầm thì cho mai
Cuộc đi ai biết ngắn dài
Có không tình cũng lỡ chai đá lời
Dẫu không để được cho đời
Thì trong vô niệm cũng phơi phận tằm
Tiếng oà hay chỉ vô âm
Có chi lời lỗ cho thân phận người
Làm thơ khép mở nụ cười
Đời như đã ảo hư rồi-buồn chi!
Hoa Văn