Chiều hoang lặng lẽ nắng hiên rơi
Héo hắt phương nao gió rụng rời
Cuối phố mưa giăng buồn dịu vợi
Đầu thôn sương phủ nhớ chơi vơi
Môi khô đất khách người ơi hởi!
Lệ ướt quê người kẻ hởi ơi!
Tháng đó sầu lan vương cũ mới
Xa xưa tích cổ bước chân đời
Nam Thảo
Số Lần Xem: 86