thơ

CÓ THỂ NÀO ANH HIỂU

Có thể nào anh hiểu được nỗi nhớ nhung trong lòng em
Có thể nào anh hiểu được nỗi đau đớn vò xé trái tim em
Chúng như sức nóng của mặt trời
Cứ thiêu đốt trái tim non nớt của em
Và khiến em dường như sắp bốc cháyCó thể nào anh hiểu đuợc
Đối với riêng em con đường dài nhất thế giới
Là con đường dài hơn cả đại dương
Nhưng em sẵn sàng đi bộ tới
Nếu ở cuối con đường kia…có người yêu em đón đợi

Ôi có thể nào anh hiểu được
Những đêm khuya em giật mình tỉnh giấc
Đêm mênh mông, lạnh lẽo và bao la
Em nghẹn ngào trăn trở vì thương nhớ
Em thèm được nằm trong vòng tay anh ấm áp
Em khát khao quấn cổ anh khắn khít êm đềm
Rồi cứ thế lặng im
Mà chả cần nói năng một lời gì
Chả cần phải bảo em nhớ anh vô kể
Chả cần phải nói em nhớ lắm một nụ hôn nồng
Vì ngôn ngữ bỗng trở nên thừa thãi
Nhưng chính thật… lại thiếu thốn vô cùng
Khi nó không thể giúp em nói cùng anh
Tất cả những gì em nghĩ
Khi nó không thể giúp em bầy tỏ
Nỗi nhớ nhung và tình yêu trong lòng

Hỡi anh yêu dấu, có thể nào anh hiểu ?…

Trăng Ngàn (FL)