thơ

Quê Tôi

Quê tôi, xa nửa vòng trái đất,
Mà quanh năm tất bật chưa về.
Nhớ nhiều thôn xóm làng quê,
Bà con trong tộc luôn kề cận nhau.

QThai

Ôi xa cách càng lâu mới hiểu,
Có mọi điều nhưng thiếu tình thương.
Thương nhà thương nước thương non,
Thương con sông nhỏ nỗi hờn còn ghi…

NmD

Sao anh lại vội phân ly,
Em đâu có muốn tình si lan tràn.
Sông xưa nay đã lỡ làng,
Xin anh trở lại tình chàng với em

Người cổ tích

Đếm từ lúc xa em ngày ấy,
Có ai ngờ đã mấy chục Đông.
Sông xưa nước vẫn xuôi giòng,
Tóc xanh đã bạc còn mong ngày về.

Đời phiêu bạt chân lê tuyết trắng,
Nhớ nhung nhiều vạt nắng vườn xưa.
Nhớ trăng chênh chếch bóng dừa,
Hương cau thoang thoảng gió đưa bên thềm.

Nông gia 2 lúa NJ

Nước Việt mến yêu trăm năm vẫn,
Chôn chặt trong lòng tận đáy tim.
Đời dù bảy nổi ba chìm,
Tình Quê Hương giữ trọn niềm nhớ thương.

Song Hồ

Tình xưa mãi vấn vương trọn kiếp,
Mắt nhung buồn nối tiếp ngàn thu.
Bóng xưa xa tắp mịt mù,
Bao giờ trở lại đền bù nhớ nhung?

NHL NJ

Tôi có hai quê nằm cách biệt,
Hai bên bờ xanh biếc đại dương.
Hoa Kỳ là chổ náo nương,
Việt nam quê đó tình thương đậm đà
QThai

Nhân mừng Lễ Chúa Giáng Sinh ra,
Điều ước con xin tha thiết cầu :
Mong cho nước Việt thay mau,
Quê Hương Dân Chủ một màu Tự Do.
Th Anh

Nha Trang nước biển màu xanh biếc
Thời gian xa cách biết bao lâu
Nhiều năm tròn cuộc bể dâu
Bôn ba đất khách, quay đầu về thăm.
SH

Nha Trang, nơi chon nhao cắt rốn,
Mà bấy lâu rời chon sinh ra.
Thắm thoát mấy chục năm qua,
Từ khi xa xứ là xa nghìn trùng
QThai