thơ

MÙA XUÂN VẮNG ANH

Mùa xuân này anh không về thăm em,
Khi hoa vườn xưa bừng nở bên thềm.
Trời xuân tươi mây cao vờn nắng ấm,
Riêng lòng em cô tịch đêm theo đêm.

Xuân đến rồi anh mãi vùng đất lạ.
Phút giao mùa người có nhớ phương này.
Pháo rền nổ khi anh trên đường vắng
Hay lênh đênh giữa sóng nước trời mây?

Đêm giáp Tết chợ hoa xuân năm đó,
Cầm tay nhau mình chọn Mãn đình hồng.
Mai cúc thắm, Trạng nguyên tươi rạng rỡ.
Chậu bon-sai, đôi nai đẹp tơ hồng.

Còn bên anh, xuân trong em bất tận,
Tay trong tay mọi nẻo phố đều xuân.
Có hôm nay, sá gì mai duyên phận,
Xôn xao lòng vang động chuỗi thanh âm…

Phương yêu thương nay phủ màu vắng lặng,
Cung nhạc bổng trầm, ly rượu đầy vơi.
Đêm chưa tàn, dạ tiệc còn tiếp nối
Giọt đàn buồn vẫn từng giọt buồn rơi !

Gửi gió ngàn mang đến anh nhung nhớ
Chút hương xưa vàng lối cũ trăng thề.
Xuân đã sang mai đào tươi thắm nở,
Xuân trong em chờ theo bước anh về.

UYÊN THÚY LÂM