thơ

BÊN NỖI LÒNG NGƯỜI LÌA XỨ

(Đã được Nhạc sĩ nguyễn trọng khôi phổ thành ca khúc trong c/D Nhớ nắng)

Vào cuộc chiến tôi làm thằng lính trận
Ngày hành quân đêm kích chốt diệt thù
Sợi thuốc vàng sưởi giá lạnh đêm thu
Báng súng thép chai tay ghìm phía trước

Tôi có Mẹ – Mẹ tôi già chiếc bóng
Nhớ con xa chưa hết nỗi nghẹn ngào
Nơi quê nhà ươm đặt mấy gốc trầu
Hẹn mai mốt hỏi dâu mời đám cưới

Làng quê tôi ven sông Thu phố Hội
Nước bốn mùa vỗ nhịp bắp dùa tươi
Thoảng đêm trăng vang tiếng hát điệu cười
Của trai gái , hòa sóng ngàn Cửa Đại

Lần về phép , Mẹ thêm gầy trách mãi
Lấy vợ đi để Mẹ có cháu bồng
Cô bé nhà bên đôi má thêm hồng
Vội trớ thẹn ,dìu Mẹ đi trong nắng

Bên hàng ngâu em buồn nhìn xa vắng
Tiển tôi đi mà chẳng nói nên lời
Hoa mướp vàng vương ánh mắt xa xôi
Bên cầu khỉ dáng ai buồn tư lự

Mấy lần định thầm , thân mình lử thứ
Nỡ để ai chiếc bóng đợi bên song
Duyên phận thay trầu ước Mẹ đem mừng
Qua bến Đợi mắt lăn dài ngấn lệ

Đêm chiến tuyến nhìn trăng khuya bóng xế
Nhớ người xưa bên dáng dấp Mẹ già
Nhớ cây cầu , ngọn dừa nước là đà
Nhớ tay nhỏ thay tôi dìu đỡ Mẹ

Cẩm Thanh ơi ! Đừng buồn vì tôi nhé
Giặc giả rồi qua tôi sẽ lại về
Một lần bên gối Mẹ với tình quê
Để nghe đất kể . . chuyện người lìa xứ ./

LÊ CẨM THANH Tampa FL