
Tưởng Như Đã Gặp
Leo lên đỉnh núi thấy người
Hỏi rằng Xuân đã rụng rời hay chưa
Mùa Hè sao lắm bão mưa
Nắng chưa kịp tới đã ngờ thu đông
Thì thôi tuyết tuyết hồng hồng
Trăm năm nặng một gánh gồng thế gian
Như hoa sớm nở tối tàn
Chút hương còn lại dọc ngang thế thời
Mùa Thu lá rụng tơi bời
Giọt vàng theo gió một đời dở hay
Mùa Đông xám ngắt trên tay
Chỗ kia tuyết phủ chỗ này nước dâng
Ngập ngừng từng nỗi bâng khuâng
Áo khuya sương rụng trắng ngần bờ cao
Chuyện trời đất chuyện trăng sao
Tưởng như được gặp thi hào Nguyễn Du.
Hoa Văn 2015

