TÌNH ĐÔNG
(Họa Thơ Tuấn Đình “Trời Vào Đông”)
Tháng mười hai vào đông
Lòng ta nhớ lạ lùng
Người đi qua chả nói
Sao Khuấy động mắt trong?
Trời đã tiết vào đông
Cớ vì sao em buồn
Cho lòng ta sám hối
Tình trăm ngả mênh mông
Tháng ngày vẫn cứ rơi
Trên nhánh sầu chơi vơi
Ai về mang nỗi nhớ
Để lịm cả góc trời
Ta đứng ở hiên nhà
Chờ tình đến kết hoa
Nhưng bên trời viễn xứ
Người vẫn mãi cách xa
Cuộc đời những khiên oan
Cho tình ta lụn tàn
Anh về phương trời thẳm
Sầu một kiếp chẵng tan
Những cơn mưa mùa đông
Xin xoá hết nỗi lòng
Cùng ngày thương ,ngày nhớ
Ôm ấp cũng bằng không !!!
Hàntt
12/10/13