thơ,  XƯỚNG HỌA

NGẬM NGÙI SƯƠNG TRẮNG

Chiều buồn ta ước tợ mây trôi
Bận bịu làm chi với kiếp đời?
Để bước đường xa không chới với
Cho hồn canh vắng khỏi chơi vơi
Khổ thân đất lạ thương còn mãi
Quẩn trí trời xa nhớ chẵng thôi
Nghĩ phút ở đi ai tránh được!
Ngậm ngùi sương trắng cũng than ôi!

Nam Thảo
________________________

MỘT KIẾP NGƯỜI

Kiếp người có tựa cánh bèo trôi??
Nay đó mai đây một phận đời!!
Phú quý vinh hoa dù có mất,
Nghèo hèn khổ lụy dẫu đầy vơi.
Tha phương cầu thực, lòng yêu mãi.
Biệt xứ lưu vong, dạ nhớ thôi.
Thế cuộc vần xoay ai biết được.
Đôi khi ngẫm nghĩ cũng buồn ôi!

Quốc Thái
________________________

VỊNH HOA MẪU ĐƠN

Khẽ uốn cành theo gió cuốn trôi
Chớ lầm cô độc sẽ tàn đời
Phu thê nghĩa nặng đôi khi cạn
Mẫu tử tình thâm mãi chẳng vơi
Đủ cặp nhiều khi buồn biết mấy
Đơn thân lắm lúc sướng thì thôi
Không màng miệng thế gian đàm tiếu
Gạt hết ngoài tai lời ỉ ôi

Nông gia hai lúa NJ USA
Spring 2020
________________________
XIN ĐỪNG MƯA NỮA

(Nhân nghe chuyện kể của TS Hai Lúa
về một thiếu phụ ở vậy nuôi con sau khi người
chồng hy sinh trong một trận chiến ở
Chương Thiện ngày xưa)

Sông dài đất khách lục bình trôi
Sóng gió trầm luân khóc hận đời
Vẫn trọn tình xưa năm có đủ
Còn nguyên nghĩa cũ tháng không vơi
Duyên đâu nhớ bạn lòng ngao ngán
Phận đó thương con dạ thế thôi
Canh vắng nghe mưa hồn lắng đọng
Xin đừng mưa nữa giọt mưa ôi!

Nam Thảo