thơ

Tháng Tư Và Nỗi Nhớ…

Hôm nay lại cuối tháng tư
Trong lòng ai cũng hình như gợn buồn
Người viễn xứ nhớ cội nguồn
Mắt rưng ngấn lệ mi tuôn giọt sầu

Bao năm rồi vẫn còn đau
Khi ôn lại kỷ niệm sầu khó quên
Sài Gòn đã mất cái tên
Ta cũng mất hết những hình ảnh xưa

Tháng tư hồn lặng lẽ mưa
Nắng hồng khuất dạng người chưa muốn về
Dẫu lòng vẫn nặng tình quê
Nhưng đành…phải lỡ câu thề năm nao

Quê hương vẫn tự thuở nào
Hồn thiêng sông núi anh hào ghi danh
Con sông xưa vẫn hiền lành
Quẩn quanh bên những mái tranh quê nghèo

Khi nhìn lá quốc kỳ treo
Phất phơ xứ lạ lòng neo nỗi buồn
Trong lòng nhũng kẻ ly hương
Nội tâm cấu xé khôn lường người ơi

Tháng tư nhắc đến lệ rơi
Chia tay môi cắn không lời tiễn đưa
Cho dù có nói cũng thưà
Lòng đau ánh mắt đong đưa giọt sầu

Việt Nam Mẹ hỡi…nỗi đau!!!
Trong lòng con Việt ngàn sau vẫn còn
Xứ người dạ vẫn sắt son
Bao năm vẫn nặng không mòn tình quê

Mai rồi con sẽ quay về
Trong vòng tay Mẹ hả hê nụ cười
Một ngày…ôi thật là vui
Quốc kỳ năm cũ rợp trời Việt Nam

Song Phượng 28.04.11