thơ

Thương Biển Miền Trung

FORMOSA thải độc tàn hại biển,
Chết cá tôm, diệt nguồn sống dân mình.
Ba bốn mươi năm ngư trường sẽ bỏ trống,
Lấy gì ngư dân nuôi sống gia đình??

Nhiều độc hại thải ngầm ra biển lớn,
Vạn cá tôm phơi bụng trắng bãi bờ
Độc lan đến biển trời nhiều vô tận,
Môi trường thiên nhiên giờ biến hải mồ!!

Tính gian ác với lòng tham vô đáy,
Công ty không làm tròn nghĩa vụ mình.
Chỉ lén lút thải bừa: chôn dưới đất,
Đổ xuống biển nhiều đống thải, điêu linh!

San hô chết, đáy biển tràn thối rữa,
Tàn phá này trải theo suốt tháng năm.
Hàng trăm năm hay xa về sau nữa
Chừng bao lâu biển mới trở lại trong lành?

Đền bồi làm sao sạch ngàn độc hại?
Tiền rữa làm sao cho biển thơm lành?
Đáy biển bao đời thủy cung lóng lánh
Hải sản muôn loài quần tụ lớn nhanh.

Trận tàn phá này chưa cân lường hậu quả,
Thương quá miền Trung sỏi đá khô cằn.
Giờ biển chết, người dân càng thống khổ
Nghĩ đến ngày mai đau xót vô ngần.

Người lãnh đạo phải nhìn ra mệnh nước,
Đừng vì lợi tư bán nhượng đất quê hương!
Cấm bọn kinh doanh chuyên khai thác “bẩn”
Để dân lành bớt chịu cảnh tang thương ….

UYÊN THUÝ LÂM