
Thu Tím Nỗi Chờ
Bên ấy thu về tội mẹ tôi
khung trời hiu hắt mẹ đơn côi
hàng cây trước ngõ buồn không lá
mẹ đứng chờ con tím góc trời
Mẹ có đứa con gái mẹ yêu
thương con tuổi nhỏ mẹ nuông chìu
lo con ăn học đời tần tảo
nặng gánh vai mang mỗi sáng chiều
Rồi bỗng vì đâu đời cách ngăn
con xa gối mẹ mấy mươi năm
hằng đêm nằm mộng con bên mẹ
tỉnh giấc mẹ đâu? lệ khó giằn
Bên ấy thu về mẹ héo hon
bên nầy thu đến cũng soi mòn
con nhìn lá đổ gom thành chữ
bốn đoạn thành thơ mẹ với con
Tố Anh

