thơ

CÒN LONG LANH LÓNG LÁNH LỮNG LỜ

Bài thơ cũ chẳng ai thèm đọc nữa
Chỉ còn em hoài niệm những xa vời
Sương giăng kín những nẻo đường rực lửa
Còn bâng quơ ngàn nỗi đau đời

Em đã biết thật thà là bất lợi
sao còn buồn thêm nữa để hồn đau
Trăng thảng thốt 1 vầng vời vợi
Còn long long đầy sóng những con tàu

Đêm vương mắc những ân tình đỏ máu
Tình yêu như là những ơ hờ
Dòng sông đã khô dòng sau bờ dậu
Còn long lanh lóng lánh lững lờ

trần minh hiền npc 1/13/11