ĐÔNG,  thơ

Chiều Đông

CHIỀU ĐÔNG

Chiều nay ra đứng ngoài sân
Trời đông se lạnh làm lân long người

Có cô hang xóm tươi cười
Làm cho cuộc song them mười phần vui
…….
Có ai phụ giúp với tui
Nối them vần cuối….cho vui cuộc đời….

QThái

Ngày xưa em đợi một thời
Anh đi biền biệt nửa lời cũng chưa

Si lão nối thơ

Bây giờ trời đổ cơn mưa
Tình xưa quên nhé cho vừa lòng anh !
Quên đi chuyện một đêm thanh
Vầng trăng năm ấy đã thành thiên thu …

Hàntt

Thu này thu trước vẫn …thu,
Bởi thu năm ấy… chối từ tình nhau.
Nhớ nhau tới thưở… bạc đầu,
Khéo khơi chuyện cũ thêm… sầu người ơi.

Nông gia HL dán băng keo

Đừng khen ta nữa em ơi
Thơ giờ đã cạn ,tình hời thêm đau
Một mai trăng rụng bên cầu
Hỏi người có khóc tình đầu hay không?

Hàntt

Tình đầu đổ xuống cầu…Bông
Tình sau đẹp mãi bên …..chồng đó em.

Hàn TT ơi ời!!!!!!
chị hn

Tình giữa ai lạnh lùng đem,
Buông cho gió cuốn đời thêm úa sầu.

Farmer HL NJ

Tình đầu nay đã về đâu
Đứng nhìn em bước qua cầu là xong.

NTT

Mong em có một tấm chồng,
Đài Loan, Hàn Quốc thì không đụng vào,
Ba chìm, bảy nổi lao đao,
Có khi thiệt mạng, đi vào…..nghĩa trang.

QThai

Dẫu cho em có phụ phàng
Cứ nhìn….. Quốc Thái cười vang hết buồn!!!!!hahahha..
hn.

DUYÊN TRỜI
Chiều đông chợt đổ mưa tuôn,
Mưa than mưa khóc tình luôn cơ cầu.
Tình đời là cuộc bể dâu ,
Duyên may chắp nối thành câu nghĩa tình.
Em về kết bạn với mình ,
Em là lá ngọc anh cành vàng thau.
Hai ta se mối duyên mau ,
Cành vàng lá ngọc quên sầu thế gian.
Quên đầu quên giữa phũ phàng,
Quên thu quên cả muộn màng tình thu.
Chiều đông tim rộn lời ru ,
Cành vàng lá ngọc thiên thu duyên trời.
LDPP.

Bầu trời hoa tuyết rơi rơi…
Đêm khuya tĩnh lặng nhớ người năm xưa
Yêu em biết nói sao vừa ?
Yêu em yêu mãi bao mùa Đông qua
Đến nay tuổi đã về già
Mong sao gặp lại người ta để mà
Nỗi lòng u uẩn tuôn ra
Trước khi nhắm mắt lìa xa cõi trần.
Song Hồ

Nhớ nhau dù đã… mãn phần,
Cõi âm đi nữa vẫn cần có nhau.
Vắng nhau đau khổ gì đâu,
Ông Tơ bà Nguyệt bắc cầu lứa đôi…
NHL NJ

Đêm về than thở ỉ ôi
Đến nhà gỏ cửa, chị tôi giật mình
Anh thì vẫn cứ mần thinh
Sợ run cầm cập, sợ mình nhừ tương.
Sợ chị mà nỗi máu Trương,
Thì anh ăn chắc ra đường nằm chơi.
QThai