VĂN,  XUÂN

LỜI KHẤN NGUYỆN ĐẦU NĂM

(Để kính dâng Anh linh những Bà Mẹ hiền Việt Nam)

Sau nhiều tháng năm dài mong đợi, người dân Việt Nam đã tưng bừng đón chào một cái Tết thanh bình hoàn toàn im tiếng súng đang thực sự trở lại trên quê hương Việt Nam đã chịu đựng quá nhiều đau khổ trong một cuộc chiến dài và đẫm máu.

Ông Tám Tàng đang cùng Bà Tám và Minh, một cậu bé hàng xóm , cùng nhau hối hả lau chùi cho xong bộ lư đồng cho kịp giờ cúng chiều Ba mươi Tết Nguyên Đán truyền thống của dân tộc. Trên bàn thờ tổ tiên của gia đình Ông Tám chỉ vỏn vẹn một chữ Hiếu như lời Ông Tám giải thích: ” Ba Má goa qua đời trong cảnh nghèo khổ thời Chín năm chống Pháp đâu có hình ảnh gì để lại cho con cháu thờ phượng nên thôi thì thờ chữ HIẾU cho con cháu nó biết truyền thống Thờ Cúng Ông Bà của người Việt Nam để mà noi theo.” Minh thấy lời giải thích của Ông Tám nghe cũng rất chí lý.

Kế bên bàn thờ tổ tiên là một cái kệ nhỏ bên trên có ba tấm hình. Hai tấm ảnh đầu tiên đã bạc màu là hình của anh Núi và anh Non là hai người Chiến binh Nhảy Dù “Thiên thần mũ đỏ” QLVNCH tử trận đã khá lâu. Riêng anh Núi thì đã vĩnh viễn nằm lại trên đất Hạ Lào còn anh Non tử trận tại chiến trường Cao Nguyên. Tấm hình thứ ba là hình của một anh Bộ Đội CS đội nón tai bèo là hình của Dượng Tư, chồng cô Tư Tròn, nguyên Tiểu Đội Trưởng Đặc Công CS đã chết mất xác tại Sài Gòn trong trận chiến đẫm máu Mậu Thân vào Mùa Xuân năm 1968.

Ông Tám là người hàng xóm hiền lành rất lâu năm của Minh nên Minh rất quý mến Ông và Ba Má Minh hay sai Minh sang giúp những việc lặt vặt trong nhà cho Ông Bà những lúc Minh rảnh rỗi việc đồng áng. Ông Tám đã thay đổi tánh tình và trở nên cộc cằn ăn nói ngang tàng muốn nói gì thì nói chẳng e sợ bất cứ ai kể từ khi anh Núi chết mất xác tại Hạ Lào. Ngày được tin con trai đã chết nhưng không nhìn thấy quan tài trở về Ông đã nổi cơn điên loạn uống rượu xong ăn mặc quần áo lôi thôi đi lang thang khắp làng trên xóm dưới vừa lẩm bẩm nhắc tên Anh Núi vừa réo tên của các lãnh tụ của cả hai phe từ HCM đến Tổng Thống NVT ra để chửi rủa thậm tệ. Rồi sau 30 tháng tư năm 1975, người dân trong xã vùng xôi đậu này ai ngán sợ cán bộ CS thì cứ sợ nhưng riêng nhà Ông Tám Tàng thì ít có Me xừ cán bộ nào dám héo lánh tới. Minh còn nhớ rõ vào một buổi chiều trong lúc Minh đang toòng teng trên cây dừa để giúp Ông Tám rửa bẹ cho mấy cây dừa hầu kiếm ít củi chụm thì tay Bí Thư Chi Bộ Ấp (bà con của Dượng Tư) và ông Tập Đoàn Trưởng Tập Đoàn Sản Xuất Nông Nghiệp đã dại dột dẫn xác vào nhà Ông Tám đúng vào lúc Ông vừa uống rượu xong. Sau khi nghe hai người cán bộ CS thuyết phục Ông hiến ruộng cho Tập Đoàn SXNN xong Ông Tám đã cầm cây cù ngoéo chỉ lên ba tấm hình trên kệ thờ và cây cù ngoéo đã được ngừng lại nơi tấm bảng TỔ QUỐC GHI CÔNG của Dượng Tư rồi Ông Tám đã lớn tiếng nói với giọng điệu cà nhựa của người đang say rượu ” Mẹ kiếp trên đời này không có ai ngu như ba cái thằng khốn nạn này. Đem thân đi lính Quốc gia và đi Việt cộng làm chi đến nổi chết ráo trọi hết trơn. Nếu mấy cái thằng ngu đần này cứ lè phè trốn lính đẻ ra con đàn cháu đống cho nhân khẩu nhà tao đông đảo như nhà tụi bây thì Bà Nội Mẹ thằng nào dám tới đây đòi lấy ruộng của goa.” Sau khi Ông Tám dứt lời cả ông cán bộ thứ thiệt lẫn ông cách mạng ba mươi vội vã đeo ” xà cốt “vào rồi cắm đầu bước vội vàng ra khỏi nhà Ông Tám không kịp nói một lời từ giã chủ nhà vì biết Ông Tám đang chửi xéo Ông Tập Đoàn Trưởng là người trước đây là dân trốn quân dịch và bây giờ đang mon men lên làm ông ” cách mạng ba mươi “.

Qua thành tích dám chửi từ cựu Tổng Thống VNCH xuống cho tới Bí Thư Chi Bô Ấp CS nên tiếng tăm Ông Tám đã trở nên “danh bất hư truyền” trong toàn xã với nick name ” Ông Tám Tàng”.

Sau khi bộ lư đồng sáng loáng đã được dọn lên, Bà Tám đã bắt đầu giờ phút cúng ba mươi. Gia đình Minh là dân Catholic tới nửa đêm mới đi tham dự Thánh Lễ đón Giao Thừa nên Ông Bà Tám đã giữ Minh ở lại chơi cho không khí gia đình Ông Bà bớt lạnh lẽo.
Mâm cúng trên bàn thờ tổ tiên của Ông Bà Tám chỉ đơn giản gồm một cặp bánh tét và một mâm trái cây kèm theo một bình bông vạn thọ. Còn bên bàn thờ của hai người tử sĩ VNCH và người liệt sĩ CS thì cũng rất đơn sơ chỉ có một bình bông, ba chén cơm trắng và ba trái trứng luộc. Sau khi thắp nhang vái lạy Ông Bà tổ tiên xong, Bà Tám đã quay sang thắp nhang cho các con và miệng Bà Tám lâm râm khấn vái với những lời lẽ mà sau hơn một phần tư thế kỷ sống lưu vong con tim Minh gần như vẫn còn quặn thắt mỗi khi nhớ đến những lời khấn nguyện này. Hoà lẫn với những giọt nước mắt chan hòa trên khuôn mặt già nua nhăn nheo, Bà Tám vừa khóc vừa thổn thức ” MÁ KHẤN XIN CÁC VONG HỒN CẢ QUỐC GIA LẪN VIỆT CỘNG VỀ ĂN CHUNG VỚI NHAU CHO VUI. XUỐNG DƯỚI ĐÓ ĐỪNG BẮN GIẾT NHAU NỮA ĐAU LÒNG MÁ LẮM NGHE CÁC CON ƠI !” Và Bà Tám vẫn tiếp tục ôm mặt khóc nức nở sau lời khấn nguyện đầu năm của Bà.

Vài năm sau Minh đã bỏ quê bỏ xứ sống lưu vong nơi quê người. Còn Ông Bà Tám cũng đã lần lượt qua đời vì tuổi già sức yếu. Mùa Đông năm nay Minh vừa được bổ nhiệm về một đơn vị làm việc mới có bà Thư ký Nancy Mỹ Trắng già lụm cụm như Bà Tám năm xưa làm cho lòng Minh lại càng thêm bùi ngùi nhớ đến Bà Tám với những lời khấn nguyện cảm động trong những ngày năm hết Tết đến.
Lúc vừa về nhận đơn vị mới, bà Thư ký già đã đưa cặp mắt lờ đờ nhìn Minh với ánh mắt xa lạ thiếu vẻ thân thiện mặc dầu Minh là cấp trên của bà. Sau này qua một vài người bạn đồng nghiệp Minh được biết hoàn cảnh của bà cũng giống như của Bà Tám hàng xóm năm xưa của Minh nhưng có phần còn thê thảm hơn vì chồng bà đã chết vì tai nạn xe hơi lúc bà đang mang thai đứa con trai duy nhất. Anh con trai duy nhất của bà đã bỏ học dở dang tình nguyện vào lính US Marine (TQLC) và đã tử trận tại chiến trường Việt Nam nên gặp người VN nào bà cũng nhìn bằng cặp mắt căm thù cả. Sau khi hiểu ra lý do Minh đã không ghét bỏ mà còn cảm thấy thương hại bà Nancy nhiều hơn vì Minh nghĩ thầm trong bụng Bà Nancy hay Bà Tám Tàng cũng đều là những Bà Mẹ đau khổ cả thôi.

Sau giờ cơm chiều cuối năm Minh sai con gái đem sách giáo khoa ra để kiểm soát coi con cái học hành ra sao. Công chúa lớn của Minh năm nay học môn History nhằm lớp Honor nên phải đọc sách rất nhiều. Minh với tay đón cuốn sách giáo khoa môn Lịch Sử từ Bé Ngọc Trân và tình cờ lật trúng trang viết về Việt Nam War. Cuộc chiến đẫm máu hơn hai mươi năm chỉ được viết ngắn gọn không đầy hai trang giấy với những hàng chữ mỉa mai làm Minh phải nhăn mặt: ” Viet Nam War, the war nobody won. And, finally, we withdraw in honor. “( Chiến tranh Việt Nam, môt cuộc chiến không kẻ thắng người thua. Và cuối cùng chúng ta đã rút lui trong … vinh dự). Minh lẩm bẩm :” Đừng bóp méo lịch sử các ông Sử Gia láo khoét ơi ! Người thua thiệt nhất trong cuộc chiến đẫm máu này chính là những Bà Mẹ quê Việt Nam và ngay cả những Bà Mẹ quê Hoa Kỳ như Bà Tám Tàng và Bà Nancy! “

NGUYỄN H.L.New Jersey USA
Mùng Một Tết Nhâm Thìn năm 2012