thơ

NHỚ MÙA HẠ CŨ

Nghe tiếng ve, ta chạnh lòng thương nhớ
Mái trường xưa, hoa phượng đỏ thân yêu
Thời đến trường ôi đẹp biết bao nhiêu
Ta nhớ mãi những ngày xưa thân ái

Thời gian đi không bao giờ trở lại
Đâu tháng ngày tươi trẻ sống hồn nhiên
Tuổi ngây thơ trong trắng dáng ngoan hiền
Đời tươi đẹp đón chào tương lai mới.

Bước vào đời tâm hồn ta phơi phới
Sá gì đâu nào cạm bẫy gai chông.
Vượt khó khăn ta chỉ có tấm lòng
Hai tay trắng và tấm hồn trong trắng.

Nhưng đường đời có dẫy đầy cay đắng.
Ta chìm vào không còn lối đi ra.
Nên một đời cô độc kiếp xa nhà.
Khi tóc trắng chỉ còn hai tay trắng.

Để hôm nay bên trời hè quạnh vắng.
Nghe tiếng ve, nhớ một thuở xa rồi.
Thuở buồn vui nồng đậm mãi không thôi
Có hoa phượng và mùa hè rất cũ

Có trường xưa với vô vàn nỗi nhớ.
T âm hồn xưa và ngày tháng rất xưa
Ta hôm nay nhìn lại nhánh sông mơ.
Để hái lại những cành hoa phượng đỏ.

Nhưng đâu rồi, tháng ngày muôn năm cũ.
Chỉ mình ta ngồi nhớ tuổi xuân qua.

Lưu Hồng Phúc