thơ

ĐÀN TÔI

Từ bài “Đàn Tôi “ của Nguyễn Bính 

Thuở nào có kẻ chơi đàn 
Đứt giây nên phải tìm sang nhờ người 
Nối giây nối lại cuộc đời 
Bằng tơ óng mượt của người trồng dâu 
 
Đàn tôi giờ lại đứt rồi 
Dâu xưa mất lối tơ thôi óng vàng 
Nhà tôi thì cạnh nhà nàng 
Tôi nàng thì cũng trông sang trông về 
 
Yêu nàng tôi yêu đời quê 
Thương nàng tôi mến tôi mê cây đàn 
Rồi ngày tiễn bước ngỡ ngàng 
Đàn tôi cũng dạo khúc ngang trái buồn 
 
Dở vui , nàng tặng nụ hôn
Gởi theo với gió cho hồn tôi đau 
Nàng đi cây cỏ cũng sầu 
Tôi nâng phím nhạc gọi dâu trách tằm 
 
Phải gì dâu giữ tằm chăm 
Đàn tôi có đứt sang thăm nhờ nàng 
Phải gì chuyện cũ lỡ làng 
Để tôi đừng nhớ chuyện đàn chuyện giây .
 
LÊ CẨM THANH Tampa FL