MẤY ĐỘ XUÂN GẦY
Nhìn ra cửa sổ đời đi
Bánh xe nhật nguyệt vẫn ì ạch quay
Đời qua mấy thuở xuân gầy
Ta còn như nắng những ngày gió đông
Mốt mai thơ có lạc dòng
Còn đưa còn đón còn trông còn chờ
Lạnh lùng tìm ấm mà hơ
Kiếm vui mà nắm kiếm bờ mà qua
Có đi mới thấy mù loà
Có suy mới thấy trầm kha cuộc đời
Ta yêu ta, cũng yêu người
Chữ không chữ có cũng nguôi ngoai tình
Ở về vẫn chuyện tử sinh
Ngó quanh cũng thấy tâm thành sắt son
Cầm trong tay cái mất còn
Coi như đời một vết son lạc loài
Thương bồng bế gọi cho mai
Ôm lời ru cái u hoài thế gian
Bước đi bóng xế chiều tàn
Trăm phương ngàn lối hương tràn thơm bay.
Hoa Văn