VĂN

ĐÀN ÔNG THÍCH CỦA LẠ – DUY XUYÊN

Chế Phong Thanh

(Duy Xuyên – Tacoma)

Bài viết trên đã được đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong.

Nếu đàn ông đã có vợ mà vẫn thích của lạ và đàn bà đã có chồng mà vẫn thích vật lạ của ngon thì gọi là ngoại tình. Ông bà mình, ngày xưa thì gọi là thông dâm.

Ngoại tình là hành vi của người chồng hoặc người vợ, đã trốn tránh, lén lút ngưòi phối ngẫu của mình, để gian dâm hay trao gởi tình yêu của mình cho người đàn bà hoặc người đàn ông khác, nhằm thỏa mãn dục tính riêng tư của cá nhân mình. Nếu hai người đều có gia điình riêng mà còn ngoại tình thì gọi là gian phu và dâm phụ.

Theo luân lý, phong tục tập quán và nhất là theo dư luận thì ở Việt Nam nếu đàn ông ngoại tình thì dễ được tha thứ hơn nhưng nếu đan bà ngoại tình thì dư luận đàm tiếu, lên án gắt gao hơn.

Riêng về mặt gia đình cũng vậy. Nếu người chồng ngoại tình người vợ đễ tha thứ hơn nhưng nếu người vợ ngoại tình thì hạnh phúc gia đinh thường thường đi đến đổ vỡ. Kết quả là chia tay, ly thân, ly hôn…

Người cha ngoại tình được các con dể tha thứ hơn người mẹ mà đi ngoại tình.

Có hai loại ngoại tình:

a/ Ngoại tình thể xác: Ngoại tình thể xác là hành vi đã có trao đổi xác thịt của mình cho đối tuợng kia.

b/ Ngoại tình tư tưởng: Chỉ nghĩ đến đối tượng, thương yeu đối tượng trong tim của mình, nhưng chưa trao xác thịt của mình cho đối tượng kia.

“Vẫn dấu trong tim bóng một người. (Thơ TTKH)

Theo thống kê nghiên cứu của các nhà tâm-sinh-lý học và thần học thì nam giới ngoại tình thể xác nhiều hơn nữ giới.

Nam giới: 50,48 %

Nữ giới: 34, 17%

Nhưng trong một phạm vi khác thì ngoại tình tư tưởng, phía nữ giới lại cao hơn nam giới rất nhiều:

Nữ gới: 33%

Nam giói: 10%

Sở dĩ phía nũ giới cao hơn nam giới vì: ‘Người phụ nữ’ do môi trường tiếp xúc, đạo đức xã hội và lễ giáo gia đinh, vì ảnh huởng đến chức vụ trong nghề nghiệp, học đường, và về dư luận xã hội nên giới phụ nữ có phần khó khăn hơn, ràng buộc hơn, khi muốn thực hiện hành vi ngoại tình thể xác, nên nữ giới thường kín đáo hơn nam giói vì thế họ thực hiện cách ngoại tình tư tưởng nhiều hơn họ thực hiện cách ngoại tình thể xác.

Còn phía nam giới khi họ muốn chiếm đoạt phụ nữ, họ tìm cách tấn công, tán tỉnh, ve vãn, đối xử, giao tiếp với phụ nũ một cách lãng mạn, khêu gợi với mục đích chiém đoạt, hoặc họ mua chuộc đối tuợng ngay. Khi không thành công họ quên ngay đối tượng đó để đi tìm một đối tượng khác, chứ ít khi họ chịu dấu kín trong tim bóng dáng của một phụ nữ nào, để yêu thầm nhớ trộm như phía nữ giới.

Nên nam giới ít khi thương thầm nhớ trộm một người đàn bà hơn giới phụ nữ đã thương thầm nhớ trộm một người đan ông.

Sau đây là một câu chuyện điễn hình về ngoại tình tư tưởng của một người đàn bà.

…Bà Anh đã có chồng. Bà làm thư ký cho công ty Rượu, tại Chợ Lớn. Hàng ngày bà Anh tiếp xúc với con trai ông giám đốc, tên Banh, nhỏ hơn bà Anh 4 tuổi. Bà Anh đem lòng yêu thầm anh Banh. Nhưng anh Banh thì không hề có chút cảm tình gì vơi bà Anh. Bà Anh cũng không dám tỏ tình với anh Banh, nhưng bà lại đem lòng yêu thầm nhớ trộm anh Banh.

Trước khi chưa làm việc cho hãng Rượu, bà Anh vẫn sinh hoạt ‘phòng the’ bình thường với chồng trong vấn đề ân ái.

Nhung từ khi bà đem lòng thương yêu anh Banh, thì tâm tư, tình cảm của bà thay đổi khác đi rất nhiều.

Đêm đêm, bà Anh và chồng vẫn ân ái với nhau nhưng bà Anh cứ nghĩ người đang ân ái với bà là anh Banh, chứ không phải bà đang giao phối vói chồng bà. Cảm giác thỏa mãn tăng vọt hơn.

Hiện tượng này r ất nguy hiểm so với ngoại tình thể xác. Vì bà Anh cứ nghĩ đến anh Banh, do đó việc ham muốn củaxác thịt, lại tăng cao đến tuyệt đỉnh. Bà Anh luôn tưởng tượng đó là tình yêu xác thịt của anh Banh đã trao cho bà và nhũng động tác yêu thương của bà … là bà đang âu yếm, với anh Banh, , chứ không phải với chồng bà.

Sự kiện này trong thần học gọi là thăng hoa, để giải thoát ức chế, dồn nén những ước muốm lâu ngày.

Một đôi khi nỗi hoan lạc đến cực điểm của xác thịt, bà Anh trong nức nở, nghẹn ngào, bà đã gọi tên anh Banh với hơi thở dồn dập của bà. Nhưng chồng bà cũng chẩng hay biết gì. Hiện tượng này, chồng bà Anh, chỉ có thể khám phá ra khi bà Anh quên đi là bà đang ân ái vói chồng, mà trong môi miệng của bà đang li ên t ư ởng lảm nhảm, van xin ngưòi yeu thầm kín của bà trong vô thức như:

– Anh ơi! B … ơi! Thật tuyệt vời…

Néu ông Ba, tinh ý … và với nghệ thuật điều tra tinh vi. Ông Ba sẽ biết rõ bà vợ của ông đã ngoại tình tư tưởng.

Thời gian sau này bà Anh cũng đã thú thật với chồng. Nhưng nếu bà lẫn tránh, không nói thật thì đức lang quân của bà cũng đành chịu thua…

Sau khi bị chồng phát gi ác thì những lần ân ái sau này của chồng, bà Anh, đã mất hết cả hứng thú v à b à l ạnh nh ạt v ới ch ồng. Bà Anh thường ngồi một mình trong bóng tối, dường như đang suy nghĩ một điều gì…

Chồng của bà Anh vì thương vợ, muốn kéo vợ mình ra cơn bệnh hiểm nghèo này, nen tìm đến gặp một bác sĩ Tâm-sinh-lý để trị liệu cho vợ.

Ông Ba, chồng bà Anh kể kết những tình huống cho bác sĩ nghe nhưng ông không dẫn bà Anh đến phòng mạch.

Ông có giải thích với vị bác sĩ, bà Anh cương quyết không chịu đi khám bệnh, do đó bác sĩ rất khó khăn trong việc ‘chẩn đoán’ mà chỉ có thể cố vấn cho ông Ba mà thôi.
Bác sĩ hỏi:
-Ông có chắc chắn là vợ ông, không còn một cảm giác nào khi ân ái với ông nữa phải không?
Ông Ba: -Dạ phải. Bà ấy không phản đối việc tôi đòi ân ái với bà nhưng tôi biết chắc chắn là bà không còn một cảm xuc nào trong việc giao hợp với tôi nữa.
Bác sĩ hỏi: Để khêu gợi ông Ba trả lời:
-Có khi nào, trong lúc ân ái mà ông mơn trớn ‘bà nhà’ … nh ư th ể ông l à ông Banh nào đó không?
-Dạ có. Những lần như vậy thì ‘nhà tôi’ rất sôi nổi, cuồng nhiệt, như bà đang ân ái thật với anh Banh.
Bác sĩ giải thích: Tôi là bác sĩ tâm sinh lý, cho nên anh đừng ngại. Anh phải trả lời thật rõ ràng và chân thật thì hy vọng tôi sẽ chữa được căn bệnh ngặt nghèo của vợ anh.
Bác sĩ: -Anh đã nói gì, làm gì? Và mơn trớn ‘bà nhà’ ra sao? Để bà ấy lầm tưởng là bà đang ân ái với ông Banh nào đó?
-Dạ thưa bác sĩ. Trước khi tôi đoi hỏi chuyện đó, ‘nhà tôi’ cũng rất bình th ản, không phản đối cũng chẳng ham hở gì nhưng nếu trong lúc mơn trớn, vuốt ve, âu yếm ‘nhà tôi’ mà tôi chỉ cần nói thế này thì sụ việc lại xảy ra khác đi: – Em ơi! Anh là Banh đây! Em đừng lạnh lùng với anh nũa!

Thế là ‘nhà tôi’ cuồng nhiệt, say đám, nồng nàng, bốc lủa lên ngay! Tuy bà cũng vẫn biết tôi không phải là Banh của bà, nhưng bà vẫn th ì th ào, gọi tôi là Banh đén cuồng nhiệt. Sau khi ân ái xong, bà c ũng không thờ ơ quay mặt vào tường như nh ững l ần bà ân ái với tôi!

Bác sĩ hỏi: – Anh đ ã giả bộ làm anh Banh nào đó, nhiều lần chưa?

-Dạ, cũng không nhiều gì lắm, nhưng vì tôi thấy bà rất hờ hững, không hứng thú… thì tôi cũng mất h ết cảm giác, do đó tôi phải giả bộ là Banh cho
nhà tôi’ và cá nhân tôi được cuồng nhiệt hơn.
Bác sĩ hỏi: – ‘Bà nhà’ đã gọi tên anh Banh trong khi giao hợp với anh. Vậy anh có ghen không?
– Dạ thưa Bác sĩ, những lần đầu, khi giao hợp xong vói ‘nhà tôi’, tôi có ghen và đay nghiến, chửi tục, đôi khi còn hành hung bà, nhưng sau đó tôi biết ‘nhà tôi’ chưa một lần nào ‘ăn nằm’ th ật s ựvới anh Banh. Tôi biết ‘nhà tôi’ đang bị bệnh, nên mới đến đây nhờ bác sĩ …

Bác sĩ biết việc gì đã xảy ra rồi nhưng chưa giải thích căn kẻ cho chồng bà Anh. Chính ông chồng này dã đẩy bà vợ vào một bệnh hiểm nghèo mà khoa học gọi là bệnh lệch lạc về tình dục, như tính bạo dâm, cuồng dâm rất khó đi ều trị. Bà Anh bị ức chế đến một mức độ khốc liệt nếu ngăn chận ngay bà sẽ lâm vào chứng bệnh rối loạn thần kinh, đưa đén làm mất kích thích của não bộ, lúc giao hợp, để thăng hoa tình dục đến tột đỉnh. Vì chỉ khi nào bà Anh nghĩ rằng bà đang giao hợp với anh Banh và khi tinh dịch tung toé ra gọi là xuất tinh mà bà Anh nghĩ là bà đang giao hợp với anh Banh, mới kích thích tình dục của bà lên đến tột đỉnh. Lúc đó bà Anh ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa say… Những giây thần kinh đặc biệt

của n ão b ộ sẽ tiếp nhận và truyền đi khi bà lien tưởng đến anh Banh n ào đ ó, đanhg làm tình với bà, thì thần kinh bà m ới được kích thích, do đó bà có khả năng cảm thấy và có tín hiệu truyền đi những rung động, những cảm tưởng, nhũng kích thích khi ân ái.

Còn néu bà Anh biết bà đang giao hợp với chồng thì b à kh ôn c òn c ó m ột rung đ ộng n ào kh ác, ngo ại tr ừ l à m ột b ổn ph ận, bu ông xu ôi, h ụt h ẩng trong quan h ệ l ứa đ ôi.

Lâu ngày bà Anh sẽ bị bệnh lãnh tính (liệt âm) và sau đó sẽ đến trầm cảm, con bệnh có thẻ bị khủng hoảng thần kinh vì bị ức chế về mặt tình dục rồi bẹnh nhân có thẻ ttự tử hoậc bị mất trí nhớ, quên hét mọi chuyện.

Một triệu chứng có sự hiện hữu của chứng bệnh đặc biệt mà không thề dùng chất kích thích tố nữ để có thể gây ra phản ứng kích thich tình dục. Tính khủng hoảng ở lứa tuổi trung nien của phụ nữ.

Trong tâm thần học, khi chồng bà Anh giao hợp với bà nhưng bà không thấy khoaái cảm nhưng nếu chồng bà giả bộ xưng tên người mà bà thầm yêu trộm nhớ thì lập tức bà có xúc cảm ngay, đó la sự thay thế một cảm xúc không thể chấp nhận được.

Những thứ thuốc về y dược có nguồn gốc kích thích tố đặc biệt là các kích thích tố nữ để kích thìch tuyến não bộ. để thăng hoa một ý tưởng, một hành động theo thói quen, mà nó mang lại sự kích thích đến với ý thức ham muốn tình dục của bà Anh trong sinh hoạt vợ chồng không dùng trong trường hợp này được.

Ngay cả những lúc bà Anh ngồi ăn cơm với chồng, bà Anh cũng có ước mơ sự hiện diện của anh Banh. Thói quen này bị lập đi lập lại nhiều lần trong ý thức nhưng không thực hiện được, gây ra ức chế, rồi sau đó bà Anh mơ ước được giao hợp với anh Banh ngay cả trong vô thức..

Trong tâm lý, gọi là gợi ý, mà các nhà phân tâm học gọi là rối loạn tâm sinh lý.
Trường hợp này rất ít hiếm thấy xảy ra.
Hiện tượng này là một chứng thần kinh lệch lạc tâm sinh lý.
Bác sĩ có khuyến khích ông Ba, nên đưa vợ đến gặp bác sĩ để khám bệnh nhưng sau đó không thấy ông Ba trở lại phòng mạch.
Luôn tiện tôi (người viết) hỏi Bác sĩ:
– Bác sĩ có bao giờ gặp một trường hợp nào mà người Việt Nam mình gọi là bệnh’mắc đòn dông’ hay ‘mắc đàn dưới’ hoặc còn gọi là bệnh Âm không?
– À! bệnh này thì người phương tây gọi là ‘quỷ ám.’
Thật ra những căn bệnh này cũng chỉ là bệnh tâm sinh lý, chứ có ma quỷ nào mà đêm đêm lại về giao hợp với phụ nũ.
Tôi cũng có gặp một vài trường hợp như thế và bệnh nhân sau đó cũng trở lại bình thường thôi. Thường thường gia đinh của bệnh nhân vừa chửa theo Tây Y, lại vừa chửa theo mê tín. Do đó, sau khi lành bệnh, họ cũng không rõ là do điều trị theo y học hay cúng bái, theo mê tín dị đoan mà hết b ệnh. Họ cúng bái bằng cách làm một lễ ly dị với ‘người ma’, rồi chia tiền (vàng bạc), trâu, bò (vàng mã làm bằng giấy ngũ sắc) với một đơn xin ly hôn … rồi thả trôi theo sông.

Tôi hỏi: – Bác sĩ có tin là có ma không?

– Đứng về mặc khoa học thực dụng, thì chẳng có ma quỷ gì cả. Tôi cũng không tin là có ma, nhưng cũng không quả quyét là không có ma. Đây là vấn đề khoa học huyền bí. Bản thân tôi chưa có dịp nghiên cứu vấn đề này. Nhưng thời gian qua, tôi có làm việc cho Bệnh viện Nhi Đồng ở Sai Gòn. Nơi đây bị đồn đại có nhiều ma ‘trẻ em’ như các đồng nghiệp đã kể cho tôi nghe, nhưng cá nhân tôi thì chưa gặp ‘ma trẻ em’ một lần nào trong bệnh viện Nhi Đong. Nhưng tôi có đọc những chuyện ma, hay quỹ ám, của các nhà nghiên cứu về khoa học huyền bí, thì họ xác nhận là có hiện tượng ma, hay quỹ ám. Họ cũng có chụp được ảnh của những hiện tưong ma quái này, như:

– Bên Anh: Một ông Ty Trưởng Ty Ngân Khố (Kho Bạc) đã chết cách đây hơn 100 năm, nhưng sáng sáng vẫn thấy bóng dáng ông xách cặp vào văn phòng của Ty Ngân Khố.

Hoặc: Một Bá Tước trong thời LOUIS thứ VI, đã bị chém rơi đầu. Ngày nay vào khoảng 6 giờ chiều, vẫn thấy bóng dáng ngài bá tước đang ôm cái đầu của ngài, đi chung quanh lâu đai cổ một vòng… Các người hiếu kỳ đã đến xem và cũng có xác nhận là sự kiện có xảy ra đúng như tờ đặc san MA đã viết.

Tại Anh, hiện nay có một đặc san chuyên viết về những hiện tượng thuộc về khoa học huyền bí.

Nay tôi xin trở lại vấn đề ngoại tình:

– Ngoại tình thể xác:

1/ Hỏi: Ỏ lứa tuổi nào người đàn ông thường hay đi ngoạ

tình?

– Đáp: Mọi lứa tuổi, nhưng thường xảy ra vào lứa tuởi 40 – 50.

2/Hỏi: Họ thường ngoại tình với ai?

– Đáp: Bất luận với ai. Khi người đàn ông có cơ hội thuận tiện. Vì đàn ông thường thích của lạ, mà không quan tâm ‘của lạ’ đó ngon hay dở. Vì vậy có nhiều ông chồng đã từng gian dâm với người giúp việc trong gia đình. Đàn ông khi đã ‘ăn cơm’ nhiều thì lại thích tìm ‘phở’. Nhưng đã ‘ăn phỏ’ (D ù vợ r ấtđẹp) nhiều, lại thích ‘ăn cơm nguội’ của người giúp việc.

*Thông dâm với người giúp việc:

Ông Thanh, kỷ sư, một hôm thấy trong người không đuợc khoẻ. Ông về nhà để tìm một giấc ngủ cho đỡ mệt nhọc. Nào ngờ, khi về nhà thì vợ ông lại đi đánh bài tứ sắc, ở nhà của một người bạn. Chị giúp việc như thường lệ, thấy ông chủ về nhà, chị pha trà nóng và đem khăn ướp lạnh cho ông chủ dùng.

Ông kỷ sư Thanh, sau khi uống trà nóng và dùng khăn ướp lạnh thì thấy trong người khoan khoái, động tình.

Ông kéo tay chị giúp việc vào lòng. Lẽ dĩ nhiên, chị giúp việc đâu dám phản ứng mà còn hân hoan chấp nhận việc thông dâm của ông kỷ sư với chị.

Cơn đột biến khi được ăn ‘cơm nguội’ có phần hối hả, lạ lẫm, sợ sệt, nên sự thỏa mãn tình dục có khác lạ hơn vì là ăn vụng. Trong dịp này chị giúp việc cũng được thỏa thích vì đây là lần đầu tiên chị trao thân gởi xác cho một người đan ông.

Ăn quen thì nhịn cũng chẳng quen, nên kỷ sư Thanh biết vợ thường xuyên vắng nhà trong những lúc nào, thì ông tìm cách về nhà để thông dâm với chị giúp việc cho thỏa thuê với hương quê, đồng nội, thoang thoảng mùi cỏ dại, mạ xanh, của cô gái quê còn trinh nguyên.

Vợ kỷ sư Thanh, thoáng thấy cái gì khác lạ trong cách cư sử của chồng mình với chị giúp việc, nhưng bà không bắt đuợc quả tang, nên bà kiếm chuyện cho người ‘tớ gái’ nghỉ viẹc, trong nỗi luyến tiếc của ông chồng.

Kỷ sư Thanh cũng chẳng vừa, ông tìm cách liên lạc với người tớ gái. Ông thuê một căn hộ ỏ Thủ Đức cho chị giúp việc và trốn vợ sinh hoạt với chị giúp việc như tình nhân. Cô tớ gái này sau đó trở thành’vợ lẽ’ của kỷ sư Thanh.

* Lấy cả 3 chị em ruột:

Đại Úy Hanh, năm 1954, theo tiểu doàn triệt thoái từ Bãi Cháy (Bắc Việt) vào Nam.

Vợ Đại Úy Hanh là người em thứ 2 trong gia đinh 3 chị em gái.

Cha me mất sớm, nên 3 chị em chung sống với nhau trong một gia đinh.

Lẽ dĩ nhiên khi quân đội Pháp triệt thoái khỏi Bắc Việt

theo Hiẹp Định Genève thì người chị Cả, lớn hơn vợ

của Đại Úy Hanh 2 tuởi và người em vợ, nhỏ hơn vợ của Đại Úy Hanh 2 tuổi. Cả ba chị em cùng theo Đại Úy Hanh vào Nam.

Đại Úy Hanh được cử làm Chỉ Huy Trưởng mọt đơn vị ở miềm Trung.

Năm 1956, vợ của Đại Úy Hanh là cô em giữa, tên Hồng, đến ngày sanh đẻ. Chị Cả Mai. vào nhà Hộ Sinh săn sóc em gái của mình. Lẽ dĩ nhiên, ở nhà chỉ còn lại cô Út, thế là chuyẹn gì đã xảy ra, nào ai mà biết. Nhưng bụng dạ cô Út Cúc, càng ngày càng tròn ra trông thật là xinh, với cái tuổi 19, mà các sĩ quan trong đon vị, ai cũng thấy luyến tiếc. Bẵng đi một dạo người ta thấy chị Cả Mai cũng lấp ló nở búp, đơm hoa.

Đại Úy Hanh tuy cùng một lúc lấy 3 chị em ruột nhưng vọ con binh sĩ trong cư xá không ai nghe thấy 3 chị em nhà này ghen tương với nhau.

Trên mạt thực tế, khi có khách đến nhà, cô vợ chính thức (Hồng) ra tiếp khách. Bà chị Cả Mai thì săn sóc con chung của 3 người. Cô Út Cúc thì dẫn con chung của 3 người đi học. Sau đó, về đi chợ, nấu an.

Có lần tôi đến nhà Đại Úy Hanh, trình van thư khẩn cho Đại Úy Hanh giải quyết. Tôi thấy 3 bà vợ cùng 7 đứa con, ngồi dùng

cơm chung với Đại úy Hanh rất vui vẻ. Đại úy Hanh thấy tôi còn bỡ ngõ trong cách xưng hô, nên ông cười hóm hỉnh:

– Vợ nào cũng là vợ cả!

* Ngoại tình với ‘Cô em vợ’:

Đại Úy Cầu vừa cưới vợ đuợc vài tháng, thì đem vợ vào Phan Rang, thuê nhà để ở. Hai vợ chồng sống rất hạnh phúc, đi đâu cũng có nhau.

Bất chợt, một hôm có đoàn xe quân xa về Nha Trang nhận quân trang, quân dụng. Vợ của Đại Úy Cầu thấy thuận tiện nên xin chồng cho chị theo đoàn xe về Nha Trang thăm cha mẹ một vài ngày.

Đoàn xe khởi hành lúc 5 giờ sáng và đến Nha Trang khoản 7 giờ sáng. Chị Cầu về đến Nha Trang mới phát giác là mình đã quên không mang theo chiếc ví nhỏ đựng tiền và thẻ căn cước, n ên chị Cầu sai cô em gái vừa đúng 19 tuổi, vô Phan Rang lấy chiếc ví cho chị, rồi về ngay trong ngày

Cô gái hăm hở ra đi, cô gái cũng tưởng là sẽ về lại nhà trong ngày Nào ngờ, khi đến Phan Rang, cô vào Tiểu Khu tìm ông anh rễ, thì đ ược báo là Đại Uy Cầu vừa đi đâu đó.

Em gái của chị Cầu về nhà anh rễ ngồi đợi. Mãi đến gần 5 giò chiều, Đại Úy Cầu mới về nhà. Thấy cô em vợ đang ngồi trước một quán nhỏ, chờ mình.

Lúc đó thì xe khách Phan Rang và Nha Trang không còn xe nào chạy nữa.

Đại Úy Cầu đ ưa cô em vợ đi ăn và ngủ lại nhà mình một đêm để sáng sóm về lại Nha Trang.

Chẳng may đêm đó lại có tiệc sinh nhật của một thương gia. Đại úy Cầu đưa cô em vợ tham dự Lễ Sinh Nhật đó.

Lẽ dĩ nhiên sau lễ sinh nhật cũng có ca nhạc, rồi nhảy nhót như thường lệ.

Đại Úy Cầu mời cô em vợ đi ‘Slow’ với mình.

Một tay sành chơi, tài tử như Đại Úy Cầu đã thu hút cô gái 19 tuổi, lứa tuổi mới ‘ra lò’. Lẽ dĩ nhiên, trai tài, gái sắc, hoàn cảnh thuận tiện. Vòng tay ôm chặt lấy vòng lưng. Bođy ôm chặt body! Tình hồng thấp thoáng môi em!

Đại Úy Cầu trong men nồng, rượu thắm. Cô gái trong cô đơn, khắc khoải. Nguời lính đã không thể nào kềm hãm đuợc lý trí, mà cứ để con tim của mình đuợc buông th ỏa theo những cảm xúc … mênh man…

Đêm hôm đó đại úy Cầu đã ru em vào đời, trong cơn thịnh nộ của hai người. Đến năm 1975, anh em tù nhân chính trị không thấy vọ của Đại Úy Cầu thăm nuôi chàng mà người thăm nuôi lại là Túy, cô em vọ của chàng ngày nào. Theo lời chị Túy kể lại với anh Cầu, và khi bị chúng tôi tra hỏi, anh Cầu mới thú thật là vợ anh đã vượt biên sang Úc, với mối tình đầu của chị. Và cô Túy phải ‘đi thăm nuôi’ để giữ gìn mối tình đầu của mình. Sau này, tôi thấy anh Cầu đi H.O. với chị Túy. Thật là tình như gió thoảng mây bay!

* Cô giáo ngoại tình, hoang d âm với học trò:

Ở nơi tôi cư ngụ, vừa xảy ra một chuyện thật quái đản.

Tại một trường c61p 2, cô giáo M. K. dạy môn To án. 27 tuổi. Có chồng, 2 con, 1 trai, 1 gái.

Một hôm vào ngày chủ nhật, cha mẹ của một học sinh, thức dậy sớm, phát giác cậu con trai 14 tuổi của mình vắng nhà. Sanh nghi, cha mẹ em đi đến các nhà bạn bè quen của em để tìm, nhưng không có em nào biết.

Riêng chỉ có một em gái, nói rất mơ hồ với cha mẹ em D.

– Ông bà có đến nhà cô M.K chưa? Thỉnh thoảng tôi vẫn thấy, cô M.K. chở anh D, đi đâu đó. Dường như là đi xem lễ ở Nhà Thờ!

Phụ huynh em D, đến nhà cô giáo M.K. g õ c ửa … Một hồi lâu sau, cô giáo M.K. mặc cái áo hở hang, chiếc váy xộc xệch, hhhhhhhhhhhhhhhh

mở cữa.

Phụ huynh em Dave hỏi:

– Có Dave đến đây không?

Vì bất ngò nên cô giáo M.J trả lời ấp úng:

– Ồ! … không! Dạ có! Dave hả? Có! Tôi đang giảng thêm cho Dave về môn Social Study!

Cô giáo trả lời hời hợt, môi miệng còn hơi men chếnh choáng.

Sanh nghi, phụ huynh em Dave, nói với cô giáo cho ông bà đưa Dave về nhà để đi nhà thờ.

Cô giáo M.J. đồng ý, gật đầu, rồi đóng cửa lại.

Một chập lâu sau, Dave bước ra cửa, với khuôn mặt hốc hác.

Với khinh nghiệm của người mẹ, em Dave khai thật mọi sự.

Cô giáo bị cảnh sát còng tay, để điều tra.

Vỡ lẽ ra, cảnh sát điều tra, làm rõ nội vụ. Co giáo M.J., không phải chỉ dụ một mình em Dave mà còn dụ hai em học sinh khác, 12 và 13 tuổi nữa.

Viẹc này xảy ra, báo chí có chụp hình cô giáo và đài truyền hình có chiếu một đoạn cô giáo khi ra tòa.

Cô giáo rất xinh đẹp và khoẻ mạnh, nếu không muốn nói là tuyẹt sắc giai nhân.

Một vài anh bạn già của tôi, nói đùa: – Uổng quá! Làm chi như vậy! Cho bị ở tù! Đẹp như vậy cho ai, mà ai lại không thèm. Sao lại đi cho mấy đứa con nít như vậy?

Có người trả lời: – Bệnh tâm thần ròi! Bệnh này chỉ đoi hỏi con nít thôi!

Người khác lại lên tiếng:

– Chứ không phải bệnh bạo dâm hay cuồng dâm sao?

– Không! Đó là bệnh dâm loạn. Một căn bệnh cũng còn đ ược gọi là bệnh lệch lạc tình dục. Đó! Các anh có thấy không? Cô ta vẫn có chồng, có con nhưng lại thích giao hợp với trẻ vị thành niên nhất là với các học sinh của cô giáo.

Trường hợp này rất ít xảy ra với nam giới (thầy giáo) mà hay xảy ra với nữ giới (cô giáo).

Vì vậy, phụ huynh nên tránh đừng mòi cô giáo dạy kèm tại gia cho con em của mình ở lứa tuổi 15 – 16.

Nếu phụ huynh nào đã theo dõi ‘đạo đức học đuờng’ thì đã thấy nhiều chuyẹn quái đản xảy ra tương tự như chuyẹn trên.

* Loạn luân:

Tệ hại nhất là loạn luân. Loạn luân là hành vi thông dâm với người cùng có liên hệ máu mũ, ruột thịt với mình như: cha ruột hãm hiếp con gái.

Tệ trạng quái đản này đã xảy ra tại một bến đ ò ở Việt Nam. Cha con ông lái đ ò, nhà rất nghèo. Chỉ có một con đò nhỏ để đưa khách sang sông. Tối đến 2 cha con ngủ trên thuyền.

Người cha trong một cơn say rượu, đã hãm hiếp con gái mình đến có thai. Cô con gái vì sợ cha bị tù, nên âm thầm chịu đựng thêm nhiều lần nữa, khi người cha say rượu. Bí mật rồi cũng bị phát giác, người cha đi tù. Cô con gái sinh nở rồi tiép tục chèo đ ò, kiếm tiền nuôi cha, với nhiều lời dèm pha, mắng chửi thậm tệ của dân chúng quanh vùng.

Có ảnh nào khốn khổ hơn hoàn cảnh bi đát này không?

* Con cô con cậu lấy nhau:

Trước 75, có hai sinh viên là con cô, con cậu lấy nhau như vợ chồng.

Hai sinh viên này sau khi đậu tú tài phần 2, thì phải rời quê lên Sài Gòn vào Đâi Học.

Người con gái là con cô. Cậu con trai là con cậu. Chị em lên Sài gòn thuê chung với nhau một phòng trọ để ở cho rẻ tiền. Chị em ở chung với nhau rất thuận thảo, đỡ đần cho nhau, khi đau yếu.

Nhưng bỗng một hôm, bà chị bị trúng gió, thấy mặt mày chị tái xanh. Cậu em bèn lấy dầu Nhị Thiên

Đ ường ra cạo gió cho chị mình. Người chị dần dần tỉnh lại, xong nhữngcái vuốt ve, xoa bóp của cậu em, làm cho bà chị đờ đẫn, tay chân đơ cứng ra với kích thích cực mạnh của cô gái hơ hớ 19 cái xuân xanh. Rồi cậu em cũng tê cứng người với thân hình bốc lửa của bà chị. Trong phút chốc cả hai không còn biết dùng lý trí để kềm hãm con tim. Cả hai đều còn trẻ, xung sức, nên sau lần giao hợp đó, ngưoi chị mang bầu. Cả hai đều giấu gia đình. Mỗi khi về lại địa phương; hoạc chị về trước, lần khác thì cậu em lại về sau. Vì một trong hai người phải ở lại Sài Gòn trông nom con. Đứa bé giống cha như đúc. Trong bốn năm đại học, cặp chị em con nhà ‘cô cậu’ có đến 2 con.

Cả 2 chị em đều tốt nghiệp đại học và quyét định lấy nhau như những cặp vợ chồng khác. Họ lẫn trốn thân nhân tại quê nhà và sinh sống với nhau ở một tỉnh miền Trung.

*Giết chồng để được dễ dàng thông dâm với con rẽ.

Cau chuyen này xảy ra tại một tỉnh, mà báo chí Việt Nam có đăng tải:

Bà Bốn, đã có chồng. Hai vợ chồng bà ở chung với hai vợ chồng cô con gái. Chồng bà Bốn. là ông An, chạy xe ba gác, có gắn động cơ nổ. Người con rễ, tên Chi, làm phu xích lô. Còn cô con gái của bà Bốn, là cô Xung. Cô này bán hàng rong… Chỉ có bà Bốn ở nhà để cơm nước cho cả 4 người.

Hàng ngày ai về trước thì ăn cơm trước, vì công việc làm của họ không có thời gian nhất định.

Một buổi chiều, chạng vạng tối, trời nhá nhem, người con rễ của bà về nhà để dùng cơm tối, nghỉ mệt một tí rồi đi đạp xích lô tiếp.

Như thường lệ, bà Bốn, dọn cơm cho người con rễ ăn. Không biết cơm không lành, canh không ngọt sao đó, nên anh Chi, chàng rễ văng tục, chửi thề với mẹ vợ. Bà Bốn cự nự lại thì chàng rễ quăng cả mâm cơm vào mặt mẹ vọ.

Thế là bà Bốn, nhào vô xô đẩy, chửi rủa nhau v ới con rễ như tát nước vào mặt. Chàng rễ xích lô, cũng chẳng vừa. Miệng chửi, tay cầm nắm đấm, đe dọa mẹ vợ. Bà Bốn hăng tiết nhào vô. Thằng con rễ vung cú đấm như võ sĩ hạng năặng vào mạt mẹ vợ. Máu mũi bà Bốn phun ra lênh láng.

Lúc ấy, máu ra nhiều quá, bà Bốn thấy tối tăm mặt mũi, nhưng vì bà Bốn bị mắc bệnh ‘cuồng dâm’. Càng bị đánh, càng bị chửi, càng bị hành hạ thì lòng ham muốn tình dục của bà, lại trổi lên như thiu như đốt bà. Sự kích thích tình dục lại buông thả, thần kinh rối loạn, cả người, toàn thân bà co quắp lại… It ai từng nghe thấy một căn bệnh như thế bao giờ. Bà Bốn xô đảy người con rễ vào giường. Can phòng lại tràn ngập bóng tối, lù mù.

Những động tác bệnh hoạn nhưng sôi nỗi của gian phu v à dâm phụ có cơ hội thực hiện trong vô luân, vô đạo lý.

Bà Bốn tuy lớn hơn con rễ 20 tuởi nhưng trông bà vẫn còn đẩy đà. Vì ông A. sau một thời gian bị bệnh, ông ta trông sợm người đi rất nhiều, mới có gân nnăm mươi tuổi mà đã sớm sém bảy mươi, nên ông đã cho bà Bốn nghỉ hưu từ lâu. Hơn thế nữa, bà Bốn chỉ muốn mỗi lần giao hợp thì ông An, phải chủi, đánh đập; hành hung bà thì cuồng si mới trỗi dậy với bà được Nhưng ông An, hiền như Phật, suốt ngày lam lũ lao đọng cực nhọc, nên ông cũng không còn sức đâu mà nghĩ đến chuyẹn trăng hoa.

Chiều hôm đó khi về nhà, chàng rễ đã ghé lại một quán nhỏ bên lề đường để uống rượu, nên đầu óc đã choáng váng, ngất lịm đi, nên cảm giác của xác thịt càng tăng.

Tội lỗi thường xuyên l ại xảy ra với sự đồng lõa của hai người.

Chàng rễ này cũng bị một chứng bệnh vừa cuồng dâm lại vừa bạo dâm. Anh Chi không bình thường như những người đàn ông bình thường khác là phải dịu dàng, êm ái trong chuyện ‘bướm- hoa’. Anh Chi hành động như thú tính của một tên du đảng, bức cúc áo, toét quần, x é áo như một kẻ hiếp dâm, cưỡng đoạt thân xác của bà mẹ vợ thì anh mới có cảm giác cực mạnh trong ân ái.

Đôi lúc anh Chi trở về nhà khi vắng vợ, mạc dù với sự đồng tình của bà mẹ vợ, nhưng anh cũng cố trèo tường vào nhà, bẻ gảy ổ khoá phòng của mẹ vợ, rồi giựt cúc áo, đánh đập mẹ vợ rên la… Sau đó hai người mới gian dâm với nhau và cả hai đều thấy sung sướng, tình dục thăng hoa khi có những động tác cuồng dâm như vậy.

Nhưng trỏ ngại lớn nhất của hai người là ông An. chồng bà Bốn, và chị Xung, người vợ 22 tuổi, lành mạnh, bình thường như trăm ngàn người phụ nữ bình thường khác. Nghĩa là trong chuyện ‘mây mưa’ chị cũng mong muốn được bình thường, nhưng anh chồng lại mắc bệngh ‘cuồng dâm’ thường hành hạ thẻ xác chị trong ai ân, nên chị không thích, chị tìm cách tránh chồng và sau đó chị sẽ tìm cách ly hôn với chồng.

Nghiệt ngã thay! Hai kẻ gian phu dâm phụ, mặt người, lòng thú, lại tìm cách giết chết hai người (cha vợ và vợ) để hai con ác quỹ được sống tự do bên nhau.

Hai con ac quỹ , hiện hình người, dốc toàn lực, làm bằng bất cứ giá nào. Hai con ác quỹ, đành đánh lièu giết ông An, và sau đó sẽ giét cô Xung.

Kế hoạch đã được dàn dụng s ẵn, gian phu và dâm phụ dùng búa tạ đập đầu ông An, rồi chôn ở dưới gốc cây mít, sau sân nhà.

Bà Bốn lên âp báo cáo ông An. chông bà đi Quảng Nam để đào vàng. Bà còn khai: Trước lúc ra đi, ông ấy có dặn đại khái là ba tháng sau sẽ về.

Làng xóm cũng tin như vậy và không ai thèm để ý gì.

Kế hoạch giét vợ của anh Chi, giết con của bà Bốn sắp thi hành thì chỗ chôn ông An bị đàn chó trong xóm đào lên.

Thế là hai con ác quỹ với bệnh cuồng dâm lãnh án tù chung thân với nỗi niềm xót xa của người con g ái, người vợ hiền lành.

Trong cái rủi cũng có cái may, vào thời gian đó, bà mẹ vợ của anh Chi 41 tuổi, đang ở vào thời kỳ ‘hồi xuân’ nên tình dục của bà Bốn gia tăng gấp bội. Bà đòi hỏi con rễ phải cung cấp cho bà “năm lần, bảy lượt trong một ngày, vắng chồng, vắng con”.

Còn anh Chi, 21 tuổi, thì mắc bệnh vừa bạo dâm lại vừa cuồng dâm, vì anh bị ức chế bởi người vợ bình thường, trong khì đó bà mẹ vợ lại cho anh được tự do hành động như căn bệnh cuồng dâm đột phát của anh với sự cường dâm của bà Bốn.

Bà Bốn vì ham muốn dục vọng của thể xác nhiều lần trong ngày, nên bàn tính với con rễ:

…Nay thì xe xích lô xẹp lốp, mốt thì xe bị trán bánh, bữa nọ thì xe bị gảy niền, nên anh Chi phải nghỉ ở nhà tu bổ, để hai người có dịp thuận tiện hoang dâm với nhau nhiều lần trong một ngày. Anh Chi được thể, đi làm bữa đực bữa cái. Chò cho cha vợ và vợ đi vắng thi được mẹ vợ cung cấp tiền uống rượu, rồi trèo tường, bẻ khóa, leo rào, xâm nhập phòng mẹ vợ nhiều lần …

Vì thế mà khi việc mưu sát bị phát giác, luật sư theo lời khai của phạm nhân, nên đã biện hộ, cả 2 người đều bị mắc bệnh thần kinh, nên đã giết người trong cơn bệnh hoạn. Bằng vào lời biện hộ của luật sư, nên tòa đã không gia trọng án mà còn được giảm khinh, nên cả đôi gian phu và dâm phụ chỉ bị kêu án tù chng thân, ngồi rũ tù thay vì bị tử hình.

Duy Xuyên

Tacoma