NHÀ EM XA CUỐI PHỐ
Hiên buồn nhớ tích xưa
Tôi gặp em chiều mưa
Nhà em xa cuối phố
Thương nói sao cho vừa
Em tôi có nụ cười
Duyên dáng làn môi tươi
Cánh hồng hương quyến rủ
Tôi mới có hai mươi
Tôi đưa em đường về
Khuya đèn vàng giấc mê
Ôm em tôi nói đại:
“Anh thích em nhiều ghê!”
Rồi quê hương tiếng gọi
Sương thu giăng mưa rơi
Tôi đi làm lính chiến
Ôm nữa vầng trăng vơi
Được tin em lấy chồng
Đò xa xưa quên sông
Đâu trời mơ áo tím?
Tím mùa xuân mùa đông?
Đêm Noel cô liêu
Thánh đường như tiêu điều
Tiếng kinh cầu xa vẳng
Eve Maria buồn hiu
Em về đâu góc biển
Mong bước đời em yên
Cho tôi lời tạ tội
Để mất cuộc tình duyên
Nam Thảo