Tiếng hát Ngọc Vân
Người Cổ Tích
(12/07/2016)
Mấy hôm nay, không biết từ đâu, có đàn chim se sẻ nhỏ bay về đây, thành phố Tacoma, nơi tôi đang cư ngụ. Từng ngày trôi qua buồn hiu vì nắng đi hoang chưa về, bỏ tôi ngồi uống cà phê cô đơn một mình.
Bỗng nhiên, sáng nay, nắng lung linh trong vườn nhà. Tiếng chim ríu rít bên giàn hoa giấy đỏ thẳm. Những đóa hồng nở rộ khoe sắc thắm.
Người Cổ Tích lắng nghe, Tiếng hát Ngọc Vân và thoang thoảng hương hoa dịu dàng. Tiếng hát mượt mà, óng ả như màu lá me non đang vang vọng trong nắng sớm, hòa quyện với tiếng nhạc đệm của chàng nhạc sĩ tài hoa Cung Đàn trong nhạc phẩm Tiếng Hát Ơi, ngọt lịm và ngây ngất như giọt cà phê trên vành môi. Người Cổ Tích ngẫn ngơ theo tiếng hát thật êm ái ở những âm trầm:
“ Trong mênh mông đêm lặng,
Giọng trầm ấm xa khơi…”
Tiếng hát như dòng suối đã tìm sông rủ nhau trôi ra biển khơi và trăm con lạch nhỏ cũng cùng hòa tan trong sóng nước mênh mông, tiếng hát xuôi dòng thênh thang. ..Rồi cả gió, và mây cũng hòa lẫn với tiếng hát, lời nhạc, cùng ngậm ngùi:
“Như thì thầm tiếc nuối,
Giấc mơ đã xa rồi !”.
Bài thơ, bài hát, nói lên nỗi day dứt, tiếc nhớ “người xưa giờ đã thật xa”, và tiếng hát mềm mại như mây nõn bỗng vút cao, nghe khắc khoải, xao xuyến:
“ Sương mù mông lung nhớ,
Lay lắt lá vàng phai .
Năm tháng mãi đi qua,
Người xưa đã thật xa..
Sao đêm, nước mắt rơi..”
Rồi lòng ta lại chùng xuống:
“ Bến nhân gian hiu hắt,
Một đời ta ru ta ..
Lòng có đau tả tơi ..”
Và tiếng hát lại tha thiết, như lời vỗ về ấm áp, chân tình đem lại niềm lạc quan, một không gian sáng rộng mở:“ Thôi nhé hãy thảnh thơi!
Tiếng hát ngân nga thật truyền cảm với cách luyến láy điêu luyện đã đưa người nghe đến với nhiều cung bậc cảm xúc.
Đây là lời Tản mạn của người viết qua bài hát Tiếng Hát Ơi mà nhạc sĩ Cung Đàn, anh chàng Xứ Vạn, đã phổ nhạc từ bài thơ Tiếng Hát Ơi của thi hữu Nguyễn Thị Ngọc Vân.
Tiếng hát vọng về từ những tháng năm xa vời vợi,
Tiếng nhạc dìu dặt trong cõi người muôn lối,
Tiếng hát và tiếng nhạc cùng nhau kết mối giao hòa!
Buổi sáng hôm nay thật đẹp, có tiếng hát, tiếng nhạc, có nắng trong bên song cửa, có màu lá nõn, và những nụ hoa e ấp…
Đẹp quá, vì có tiếng hát Ngọc Vân , có tiếng nhạc Sanh ru!
Một chút tâm tình như rượu say… mà vành môi chưa cạn, khe tim đang tìm suối rủ sóng về với biển khơi, xa tít nghìn trùng…
Dẫu cuộc đời như thoáng mộng, ta vẫn vui ý đời trong tiếng hát à ơi của Ngọc Vân!
Thiết tha hơn vì rượu chưa rót, ly nước trái cây chưa ai kịp uống mà tình bạn, tình đồng hương đã say trong lời ca tiếng nhạc dịu vợi , làm ấm lên cõi lòng xa cách.
Tôi có thể hiểu được tiếng hát của Ngọc Vân đang thủ thỉ kể cho nghe tiếng lòng của Anh Bán Chiếu, những dặm nhớ về những ngày cách biệt của một mối tình đẹp thơ mộng xa xưa , mà âm vang vẫn còn đọng lại đâu đó bên những nụ hồng rực rỡ, trên giàn hoa giấy đỏ lung linh…
Chao ôi! Cả một cảnh đời thơ mộng và lãng mạn với tiếng hát và lời thơ của Ngọc Vân. Ngọc Vân hát và làm thơ là nhu cầu của con tim giục giã.
Tiếng hát Ngọc Vân thật ngọt ngào, thiết tha. Lời thơ trong sáng, giản dị và chân tình như tình cảm của Ngọc Vân đối với bạn bè.
Cho phép tôi được ngồi lặng thinh, lắng nghe tiếng hát Ngọc Vân thêm một lần nữa trong cảnh đời dịu vợi.
Người Cổ Tích
duy xuyên
6/9/20