thơ

TÁM MƯƠI BẢY

Tám mươi bảy tôi còn lang thang
miệt mài khắp nẻo nhớ
Thất thểu tìm em
trên những luống thơ tình
Vẫn ngồi đây nhâm nhi men rượu đắng
Thả hồn rơi theo từng nốt nhạc mênh mang
Tám mươi bảy vẫn tràn đầy mộng ước
Mơ vai gày
tóc rũ
tà áo trắng
thơm mùi nắng nữ sinh
Mơ cùng ai rót chén rượu hoang đường
Dù bao kiếp tôi vẫn ngồi đây đợi
Ai bảo tuổi tám-bảy là già
Không! không! tôi vẫn là người ngày xưa
Yêu Phong Lan
ngắm bướm lượn quanh vườn
Nghe tiếng ai hát
mà lòng thênh thang
Đêm đêm ngồi ngắm trăng tan
Nhìn em ươm tóc rũ
bên hàng liễu xanh
Trái tim rộn ràng nghe hồn đi lạc
Thấy lòng mình vội vã nghe bước chân chim
lao xao về
Hồn đi hoang
theo cánh gió vai mềm
Thả chơi vơi như hạ trắng rong rêu
Em hững hờ tiếng oanh vàng lảng vảng
Sách vở nào cũng phải nhốt chặt vào rương
Những nhạt nhòa theo hồn ai hối hả
Anh chờ em ngày tháng thật lưu đày
Nhớ sân truờng thơ mộng buổi ban sơ
Đợi giờ học sao ai chưa đến vội
Này em học trò
sao vẫn cứ lặng thinh
Mái tóc dài buông
vai mềm bé nhỏ
Một hôm em vào đời
miệt mài
nghe hồn ai gõ

Thương em lắm!
Áo trắng tuổi học trò
Mắt em buồn úp mặt nhìn vầng mây trôi
Sao thiên sứ chờ gì chưa chịu nói
Sao gió mưa vẫn còn bay bay
Cô học trò bé nhỏ ơi
bây giờ ở nơi đâu đó
Có mơ về tình lỡ thật xa xưa
Nhốt kỷ niệm vào tim nghe hồn lạc
Thật hay hư, nghe sóng biển chiều lên
Niềm mơ ước chênh vênh tuổi mười sáu
Không gian buổn
lớp học vắng dáng em.
Tám mươi bảy vẫn í-a nghe hồn nhớ
Mong một ngày được sống lại với tuổi mộng mơ…
Nhớ sân trường
Góc Phượng nở đầy bông
Và em mãi …
Hồn nhiên tuổi mười tám

DUY XUYÊN
Tacoma
June 5, 2019 Tám Mươi Bảy
*sinh nhật 87 tuổi Tây – 88 tuổi Ta (05-06-32)