thơ,  thu

Rũ Bóng Tà Thu


Cuộc sống bao năm mãi xứ người
Mấy Thu rồi nhỉ lá vàng rơi
Là bao kỷ niệm đầy nhung nhớ
Sống kiếp vô thường giữa biển khơi.

Thu đến để lòng gợi nhớ thương
Mẹ già tiễn biệt đứng bên đường
Nghẹn ngào giây phút ngàn lưu luyến
Giọt lệ khôn cầm nhớ cố hương !

Nắng đổ chiều thu rọi bến xưa
Nhẹ ru khúc hát tiếng ầu ơ …
Tấc lòng viễn xứ sầu vương vấn
Rũ bóng tà Thu, kẻ đứng chờ.

Nguyên Hà