thơ

NHỚ ANH VŨ QUỐC KỲ

Tôi ngẩn ngơ buồn thương nhớ anh
Tuổi xanh lận đận bước quân hành
Cô đơn vuì dập thân lưu lạc
Mộng ước không thành sương mong manh
Lầm lỡ duyên tình không đến đâu
Trách ai thay đổi vướng u sầu
Riêng mang tâm sự nào ai biết
Ôm gối lặng buồn trong xót đau
Muốn cởi cho ra sao vướng lại
Những lời gian dối cuả tình sâu
Si mê oan trái hay duyên nghiệp
Dang dở một đời than trách nhau
Cõi mộng anh về đâu bến mơ
Mong manh mưa lạnh gió sương mờ
Lung linh hương khói trời phiêu bạt
Có nhớ về không một cõi mơ
Rượu rót tràn ly sầu chất ngất
Xé vỡ buồng tim một nỗi sầu
Nước mắt lau rồi sao vẫn chảy
Ngàn đời sao xoá nổi thương đau.

VŨ QUANG MINH
4-11-2013