MỘT CÕI THU RIÊNG
MỘT CÕI THU RIÊNG
Cuối Thu se lạnh chạnh lòng đau,
Một cõi niềm riêng mắt lệ trào !
Nhớ thuở Mẹ đi buồn thúi ruột,
Thương hồi Chị mất thảm mưa Ngâu.
Thu ơi ! Mến tớ đừng gieo rắc,
Trời hỡi ! Vì ta sớm vó câu.
Cực Lạc Chị về em khấn nguyện,
Niết Bàn Mẹ đến vái xin cầu.
LDPP ( Oct.25.2020 )
Cuối Thu se lạnh chạnh lòng đau,
Một cõi niềm riêng mắt lệ trào !
Nhớ thuở Mẹ đi buồn thúi ruột,
Thương hồi Chị mất thảm mưa Ngâu.
Thu ơi ! Mến tớ đừng gieo rắc,
Trời hỡi ! Vì ta sớm vó câu.
Cực Lạc Chị về em khấn nguyện,
Niết Bàn Mẹ đến vái xin cầu.
LDPP ( Oct.25.2020 )
VIỂN XỨ THU TÀN
Viển xứ thu tàn tim nhói đau
Mưa bay lệ nhỏ mắt tuông trào
Mẹ đi, góc biển đong sầu khổ
Chị mất, chân trời đếm giọt ngâu
Nỗi nhớ non sông còn mấy vận
Niềm thương Mẹ, Chị có đôi câu
Thương thương Mẹ, Chị! Thương thương lắm!
Lạc cảnh thiên thu mãi nguyện cầu!
Nam Thảo
THU VIỄN XỨ
Mấy chục năm rồi tim vẫn đau
Thương về đất Mẹ lệ tuôn trào
Ngày xưa bé nhỏ khơi dòng nắng
Thuở đó ngây thơ quậy hạt ngâu
Xứ lạ dòng thơ- ghi mấy chữ
Quê người khúc hát- dạo dăm câu
Đêm đêm khấn vái muôn dân khỏe
Mộng ước thiêng liêng gởi tiếng cầu
Quốc Thái