thơ,  thu

Thu Rơi Trên Pho Tượng

Nhìn lá thu rơi ở chốn nầy
nghe như thương nhớ chợt về đây
tôi ngồi lặng lẽ như pho tượng
bỏ mặc thời gian qua chẳng hay

Nhìn áng mây thu bay cuối trời
hồn tôi nhè nhẹ thả buông lơi
theo mây về đến khung trời cũ
tìm lại tôi xưa thuở thiếu thời

Nghe giọt mưa thu rơi trước hiên
âm thanh xa vắng rót vào tim
như cung trầm lắng buồn vời vợi
tấu khúc không lời hồn ngã nghiêng

Tôi biết thu về gợi luyến thương
của người xa xứ nhớ Quê Hương
ba lăm năm đếm thu đi đến
tôi vẫn còn mơ giấc mộng thương.

Thương Anh