thơ

LÊN ĐƯỜNG

LÊN ĐƯỜNGTỰ DO: Chúng bóp cổ dân,
Xuống đường chúng bắt không cần biện minh,
Đánh dân chúng chẳng thương tình,
Như loài ác thú ai nhìn thấy chưa?

LUẬT PHÁP: Có cũng bằng thừa,
Dân đòi công lý chúng lừa dân đen,
Cầm quyền sao quá đê hèn,
Dân oan kêu cứu không thèm lắng nghe.

NHÂN QUYỀN: Áp bức chúng đè,
Công lý đã bị chúng che giấu rồi.
Công an hà hiếp không thôi,
Người dân đau xót chúng thời hả hê.

VIỆT NAM: Một khối tình Quê,
Đất đai chia cắt đem dê tế tàu.
Chúng quên lịch sử thuở nào,
Bao nhiêu Tuấn Kiệt Anh Hào hy sinh.

HẢI NGOẠI: Xin chớ làm thinh,
Làm người dân Việt hãy nhìn Quê Hương.
Đất Nước đang lúc nhiễu nhương,
Da Vàng máu đỏ hãy thương nhau cùng.

CỘNG SẢN: Chế độ ác hung,
Đứng lên quật khởi thù chung Nước Nhà.
Tội đồ bán Nước không tha,
Cùng nhau cất tiếng hùng ca lên đường.

Th Anh
Ngày 28/9/2018
________________________________________

CÒN ĐƯỜNG
(Xin mượn vần trong bài thơ Lên Đường của thi sĩ Thương-Anh)

Độc tài cộng đảng hiếp dân
Bất lương nói tốt trăm lần thánh minh
Ngôi cao bán nước đồng tình
Túi mình đã nặng hỏi mình đủ chưa?!

Dùi cui đánh đập chuyện thừa
Tội tù đối lập không chừa thói đen
Cùng nhau chia ghế thiệt hèn
Năm qua tháng lại thổi kèn nhau nghe

Ngoài kia kiếp khổ đì đè
Tự do bịt miệng đã nghe quá rồi
Rước đèn Dân chủ ôi thôi!
Đảng đề dân cử “ông” ngồi hả hê!

Tôi về thăm một cỏi quê
Quê ta nhưng thấy lợm ghê cộng-tàu
Việt Nam tôi ở chỗ nào?
Tiếc công liệt sĩ anh hào tử sinh!

Chiều thu lá rụng lặng thinh
Để ta hay lá xót tình hoài hương
Nước mình lâm cảnh nhiễu nhương
Thương cho đất mẹ mười phương khốn cùng

Cộng còn độc đảng còn hung
Ngang tàng hủy hoại Bắc Trung Nam nhà!
Trời ơi! Ác cộng đừng tha!
Cộng tiêu, cộng diệt, dân ta còn đường

Nam Thảo