(Mượn vần từ bài thơ TÌNH YÊU BAN ĐẦU cuả Song Phượng) Biệt Cố Hương
Thù trả chưa xong đã bạc đầu *
Chiến bào tơi tả biết về đâu?
Trời gầm, sấm động, non còn hận
Gió hú, mưa than, nước mãi sầu
Nấc tiếng chim Quyên ca bịệt quốc
**
Thắt lòng dân Việt nhỏ dòng châu
Chiều nay ra biển mà hoài biển
Mắt dõi theo con sóng bạc đầu.
Tạo Ân
25/4/11
*Lấy
từ câu
“Quốc thù vị báo đầu tiên bạch..."
trong bài “Cảm Hoài” của Đăng Dung.
**Chim Đỗ Quyên, còn gọi là chim Quốc, theo tuyền thuyết,
vua Thục mất nước hóa thành
chim Quyên lúc nào cũng cất tiếng kêu thảm não, bi ai đòi lại nước.
Trong truyện Kiều cũng có câu:
Ấy hồn Thục đế hay mình
Đỗ Quyên.
1- AI ĐI CÒN NHỚ...
Thù mãi khiến ta sớm bạc đầu
Thề xưa vẫn giữ bởi vì đâu?
Tự Do đã mất lòng hờn oán
Dân Chủ không còn dạ tủi sầu
Quốc hận tiếc thương tràn nước mắt
Thù nhà uất nghẹn đẫm dòng châu
Ai đi còn giữ lời nguyền cũ
Thù mãi khiến ta sớm bạc đầu
Thương Anh
26/4/11
2- MÃI NHỚ CHUYỆN XƯA...
Mãi nhớ chuyện xưa bạc mái đầu
Thời hưng thịnh cũ...có còn đâu Hoà Bình đã đến sao lòng tủi Độc Lập đây rồi vẫn giọt sầu Hễ tháng Tư về buồn ánh mắt Bao dòng lệ thảm trải năm châu Kẻ thân tù tội người di tản Mãi nhớ chuyện xưa bạc mái đầu
Song Phượng
26.04.11
3- TÌNH ĐẦU
(Kính Họa thơ VH Song Phượng) Nước mất nhà tan xóa mộng đầu, Bóng hồng yêu dấu đã về đâu? Trăng soi gót ngọc nàng quay bước, Nắng đốt lưng trần gã nuốt sầu! Lận đận, thân tù vùi vực núi, Lao đao, xác tội lấp dòng châu! Ra đi tóc hãy còn đen sẫm Trở lại làng xưa trắng mái đầu! Thù trả chưa xong đã bạc đầu Nguyễn Hoàng Linh, Tháng tư đen 2011
4- Một Ngày Bức Tử
Một ngày như sét đánh trên đầu!
Bức tử! Sài Gòn còn nữa đâu?
Đất Bắc xưa rơi vào vực thẳm
Miền Nam giờ lọt
xuống truông sầu
Thuyền nhân gào thét trên sông biển
Địa ngục bao trùm khắp huyện châu
Thoi thóp kiếp trâu cày ngựa cỡi
Một ngày như
sét đánh trên đầu!
Vinh Hồ
26/4/11
5- Hận Tháng Tư Đen!
Thương người chiến sĩ chốn giang đầu Đồng đội bây giờ xác gửi đâu? Người chết thê lương vùi đất thảm Thây phơi ảm đạm ngập lòng sầu Tai trời phải chịu lìa muôn nẻo Ách nước cam đành lạc khắp châu
Tội ác tày đình loài cộng phỉ
Vùng lên tẩy giặc chiến công đầu.
NXVạn
6- Vào Lính
Khi
đi ta hứa lập công đầu,
Biển
cả non cao mãi tận đâu .
Ra
quân danh tiếng tên đơn vị,
Trận
điạ tan hoang giặc oán sầu .
Vận
nước không còn trong giấc mộng ,
Tình
nhà tha thiết những dòng châu .
Ngày
nay tạm trú xa quê cũ,
Lòng
vẫn không quên lời hứa đầu
Lê văn Ngô
04/26/2011
7-
Dùng Ngòi Bút
Đến lúc chúng ta phải bắt đầu
Đừng ngồi than vãn biết về đâu?
Dùng ngòi bút vạch trần cường
bạo
Lấy áng thơ trang trải oán sầu Quyết chí, đấu tranh dành chính nghĩa Nhất tâm, phục hận lấp dòng châu Tiếc thương chiến sĩ vong vì Quốc Tưởng nhớ Tháng Tư đến bạc đầu. Tố Anh 26/4/11
8- Tù
Binh
Quyết
giữ ngọn đồi, chết chẳng đầu
Hai
tay bị trói dẫn về đâu?
Long Giao, Long Khánh ma kêu rú
Xuyên
Mộc, Phước Long chuột rúc sầu
Lao
động khổ sai đào cổ thụ
Tù đày đói lạnh cạn dòng châu
Màn
đêm toa rập cùng im lặng
Nghe
tắc kè kêu bạc mái đầu.
Vinh
Hồ
27/4/11
9-
Khóc 30 Tháng Tư
Trong
ngục hay tin vỡ tuyến đầu
Cổng
dinh Độc Lập sập vì đâu?
Cõi
lòng chết điếng Sài Gòn mất
Mặt
đất chuyển rung Phú Quốc sầu
Cuồng bạo, hung tàn lên bệ chúa
Tự
do, nhân nghĩa rớt dòng châu
Gia
đình tan nát, người ly tán
Sông máu, núi
xương cao ngập đầu.
Vinh
Hồ
27/4/11
10- Tưởng Niệm Ngày Quốc Hận
Đến ngày Quốc Hận nghĩ đau đầu
Ly tán gia đình bởi tại đâu?
Trằn trọc canh thâu vì nhức nhối
Mỏi mòn đêm vắng bởi ưu sầu
Nhà tan phiêu bạt sầu vong quốc
Nước mất nổi trôi tím giọt châu
Thương xót đồng bào còn kẹt lại
Nhớ về quê mẹ bạc phơ đầu.
Song Hồ
27/4/11
11-
Tháng Tư
Họa
theo thể tự do
Anh
người lính chiến ở tuyến đầu
Nguy
hiểm, gian lao há sợ đâu!
Bao
năm sống chết ghìm tay súng
Quyết
giữ biên cương chẳng ưu sầu
Biến
cố tháng Tư trời đất thảm
Người
người chạy loạn đổ dòng châu
Anh vào trại tập trung cải tạo
Em
vẫn chờ
dù đến bạc đầu.
Đoàn
Thủy Tiên
27/4/11
12- Sài Gòn Tháng 4/75
Năm cũ tháng tư hiện giữa đầu
Dòng người di tản chạy về đâu?
Trước Tòa Đại Sứ người hơ hãi
Dưới Bến Bạch Đằng cảnh thảm sầu
Lưu lạc phương trời muôn vạn nẻo
Nỗi trôi đất khách khắp năm châu
Mong ngày trở lại quê yêu dấu!
Gặp gỡ người thân chụm mái đầu.
Song Hồ
28-4-11
13-
Thơ tháng Tư
Nhớ
lại tháng tư nhức cả đầu
Quê
hương tủi nhục bởi vì đâu
Tham
lam đảng vét thêm tơi tả
Uất
hận dân oan ngút oán sầu
Lãnh
hải biên cương rơi nước mắt
Người
hờn cảnh hận đẫm dòng châu
Quyết
tâm đoàn kết vung tay đấm
Lật
đổ ác gian đập nát đầu
Tuấn
Đình
14-
Mãi Nhớ Ơn Anh
Mãi
nhớ ơn anh giữ tuyến đầu
Cản
đường, ngăn giặc, chịu thương
đau
Để
bao tướng lãnh lên thuyền thảm
Cùng
các quan viên xuống bến sầu
Quân
dữ đã chia làm bốn mủi
Tin
hung lan tỏa đến năm châu
Đàn
chim hoảng loạn bay muôn hướng
Mãi
nhớ ơn anh giữ tuyến đầu.
Vinh
Hồ
28/4/11
15-
Người Lính Can Trường Không Tên
Tuổi
Vận
nước tàn, quân dữ phủ đầu
Cửa
nhà nghiêng ngửa bởi do đâu?
Đồng
Minh quên bạn trong nguy khốn
Tướng
Lãnh bỏ thành giữa thảm sầu
Phút
cuối Nghĩa Quân còn bọc hậu
Giờ G
Dân Vệ chẳng rời châu
Nghĩ
thương người lính can trường ấy
Phải
chịu thương đau đến bạc đầu.
Vinh
Hồ
28/4/11
16- CÁNH BUỒM BIỆT
XỨ
(Theo vận thơ của VH
Song Phượng
và Kính tặng Song
Anh)
Bỏ súng xuôi tay tại
tuyến đầu,
Thả trôi định
mệnh biết về đâu!
Tìm phương xứ lạ
mong an lạc,
Vọng hướng quê nhà
nhỏ lệ sầu!
Nước mắt chan hòa
trong tủi nhục,
Niềm đau trộn lẫn
với dòng châu!
Lênh đênh sóng biếc
rời xa Mẹ,
Vĩnh biệt trời Nam
khẻ cúi đầu!
Nguyễn Hoàng Linh,
Tháng tư đen năm
2011
17-
Đất Nước Điêu Linh
Mấy
chục năm qua vẫn cúi đầu
Thờ
ma Trung Cộng bọn gì đâu ?
Quê
nhà tan nát bần cùng,khổ
Đất
nước điêu linh tủi nhục ,sầu
Thù
bọn hung tàn cai tri nước
Căm
quân độc ác gạt năm châu
Thù
này chưa trả lòng đau nhói
Quyết
chiến hy sinh đi tuyến đầu
Ngô T
Tiến
18-
Hoài Niệm 30 Tháng Tư
Bỗng
lệnh lui binh giữa tuyến đầu
Cao
nguyên bỏ ngõ bởi vì đâu ?
Ngàn
cân mệnh nước treo trên tóc
Muôn
vạn sinh linh ngút thảm sầu
Quốc
lộ xuôi Nam loang máu hận
Nóc
tòa Đại Sứ đẫm dòng châu
Ba
mươi năm lẻ đời lưu xứ
Tổ
Quốc trong tim , bạc mái đầu .
Uyên
Thúy Lâm
( 29
/ 4 / 2011 )
19-
Ngày Mất Phước Tuy
Đã
mấy nghìn đêm giữ tuyến đầu
Một
ngày tiêu tán hết vì đâu?
Phước
Tuy, Bà Rịa thù tràn ngập
Đồi
Xạ, Long Hương cỏ úa sầu
Xác
chết nằm phơi đầy góc phố
Dòng
người chạy loạn đổ dòng châu
Tôi
như đã chết, hồn tê dại
Trói
ngược, A K chỉa thẳng đầu.
Vinh
Hồ
28/4/11
20-
Ngày Mất Phước Tuy 2
Tặng
Đoàn Thủy Tiên
Ngày
mất Phước Tuy, em gục đầu
Khóc
cho thân phận trôi về đâu?
Đường
lên Chu Hải, Sài Gòn: kẹt
Ngả
xuống Vũng Tàu, Bến Đá: sầu
Bóng
chị biệt tăm vàng tấc ruột
Tin
chồng mù tịt tím dòng châu
Dòng
người di tản đông như kiến
Chẳng
biết về đâu? đứng gục đầu!
Vinh
Hồ
28/4/11
21-
THÁNG TƯ BUỒN
Rồi
nghe như sấm nổ trên đầu
Gãy
súng , tan hàng biết đến đâu ?
Di
tản , Đồng minh lo tháo chạy
Xâm
lăng , Cộng phỉ phủ tang sầu .
Dây
dưa đàm phán chờ bầu cử
Hiệp
định xé vèo thách ngũ châu
Xem
lại chiến trường xưa loáng máu
Thương quê đau xót tựa ngày đầu
.
Uyên
Thúy Lâm
29/4
/11
22-
Nỗi Sầu Vong Quốc
Thức trắng đêm qua nhức cả đầu
Xứ người lưu lạc bởi vì đâu?
Cuộc đời vong quốc, tim đau nhói
Kiếp sống tha hương, dạ khổ sầu
Quê cũ núi sông ngời gấm vóc
Làng xưa đom đóm lóe tia châu
Bao giờ ta trở về quê mẹ?
Hưởng lại tuổi xuân của thuở
đầu.
Song Hồ
30/4/11
23- Ngày Di Tản Buồn
Trực thăng di tản, chuyến bay
đầu
Khói lửa đỏ trời, bờ bến đâu?
Hạm đội đón đưa người khổ ải
Quê hương tiễn biệt kẻ ưu sầu
Cuộc đời lưu lạc trên muôn nẻo
Định mệnh nổi trôi khắp các châu
Tiếng gọi hồn thiêng sông núi
vọng
Con Hồng, cháu Lạc hãy quay đầu.
Song Hồ
30/4/11
24- Đoàn Người Ra Đi
Tháng tư năm ấy in trong đầu
Hỗn loạn, dòng người biết chạy
đâu?
Xốc xếch áo quần, thân thảm não
Rối bời lòng dạ, dáng âu sầu
Hoa Kỳ hạm đội neo Đông Hải
Dân Việt đoàn người rời huyện,
châu
Lạc lõng quê người luôn khắc đậm
Tháng tư năm ấy in trong đầu.
Song Hồ
30/4/11
25-
Ai Có Ngờ Đâu
Dân
Chủ, Tự Do trang sử đầu
Viết
bằng máu lệ có ngờ đâu
Trước
ngày đẹp nắng rơi hầm thảm
Sau
buổi mù mưa rớt vũng sầu
Hăm
mốt năm trời viên bảo ngọc
Bảy
nghìn đêm lẻ chuỗi trân châu
Ba
mươi sáu hạ ngồi nhìn lại
Lòng nghẹn ngào thương trang sử
đầu.
Vinh
Hồ
30/4/11
26-
Thước Phim Sầu
Em ơi đứng thẳng, ngẩng cao đầu
Đứng
bạnh hai chân có đẹp đâu!
Gần
thế kỷ rồi đừng sợ hãi
Đã ba
thập kỷ biết bao sầu
Sài
Gòn nhớ lại ngày buông súng
Bà
Rịa thương về đóm hỏa châu
Bởi
tướng bỏ thành, quan bỏ lính.
Núi
nghiêng, sông ngửa, thước phim
sầu.
Vinh
Hồ
30/4/11
27-
Ngày Di Tản Buồn
Một
ngày bi đát bản tin đầu
Sụp
đổ Miền Nam, hạm đội đâu?
Từng
chiếc trực thăng xô biển thảm
Bao
dân di tản nhảy boong sầu
Sài Gòn náo loạn, bầu trời lửa
Tân
Nhứt liệt tê, đêm hỏa châu
Chiếc
trực thăng rời tòa đại sứ
Nặng
nề viết tiếp bản tin đầu.
Vinh
Hồ
30/4/11
28-
Thân Phận Rồng Tiên
Tựa
ai cầm búa đánh ngang đầu
Thân
phận Rồng Tiên giạt đến đâu?
Tù
ngục bao năm còn tiếp diễn
Chiến
tranh mấy lượt chửa vơi sầu
Giang
sơn Lạc Việt như hồng ngọc
Đất
nước Vua Hùng tựa bảo châu
Ai
xúi giục tương tàn cốt nhục?
Ai
nồi da xáo thịt? công đầu?
Vinh
Hồ
30/4/11
29- Tưởng Niệm Ngũ Tướng Chết
Theo Thành
Tướng Quân thà chết chớ không
đầu
Thành mất mất cùng, chẳng chạy
đâu
Vận nước điêu tàn, người thảm
não
Hồn sông nghiêng ngã, dạ u sầu
Sau giờ tuẫn tiết loang dòng máu
Trước buổi cáo chung đẫm giọt
châu
Thành kính nghiêng mình, hồn
phảng phất
Niềm thương Chư Vị khắc trong
đầu.
Song Hồ
30/4/11
30-
Tưởng Niệm Anh Hùng Tử Sĩ
Xin kính cẩn, nghiêng mình, cúi
đầu
Trước
bao tử sĩ hồn nơi đâu?
Bình
Long, Quảng Trị gương oanh liệt
Chương Thiện, Đắc Tô đoạn sử sầu
Anh dũng chết theo thành dũng
tướng
Hiên ngang nêu khí tiết trân
châu
Vi
thần: Nam, Vỹ, Hai, Hưng, Phú…
Xin kính cẩn, nghiêng mình, cúi
đầu.
Vinh
Hồ
30/4/11
31-
Ba Mươi Sáu Năm Lưu Lạc
Tướng
bỏ thành quân bỏ tuyến đầu
Đồng
Minh bỏ bạn, thảm sao đâu!
Non song gấm vóc đành nghiêng
ngửa
Dân
Chủ vàng son chịu khổ sầu
Đeo
gọng trực thăng cầu sự sống
Bám
thành ghe chạy xót dòng châu
Bỏ
nhà, bỏ cửa, thân lưu lạc
Ba
sáu năm hồi tưởng gục đầu.
Vinh
Hồ
30/4/11
|