![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
TRANG NHÀ
HỘI VIÊN
CẢNH THU |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Lại một lần nữa Thu về trên đất khách. Dù đã 39 năm qua. Mùa Thu trong lòng anh, trong lòng chị, trong lòng em, hôm qua, hôm nay và mãi mãi sau này, vẫn là những gì trăn trở khó quên, những kỷ niệm tha thiết êm đềm. Vẫn đêm từng đêm trở về:
Đêm nay thắp ngọn nến lòng Mùa Thu thưở ấy, sau những ngày dài sống với đổi thay, chúng ta đã nhìn ra sự thật. Thôi đành giã từ yêu thương:
Anh nhớ mùa Thu thuở ấy không ?
Hôm nay mùa Thu lại đến. Thao thức từng đêm với âm vang câu thơ tiếng nhạc mối sầu tha hương: Vâng! kính thưa quý đồng hương thân mến, niềm đau nỗi nhớ vẫn còn đây. Trong lòng anh, trong lòng chị, trong lòng chúng ta. Làm sao diễn tả hết được nỗi niềm tha hương. Xin kính mời quý vị ghé thăm, và đóng góp vào trang mạng MÙA THU để vơi đi nỗi niềm tâm sự. Huỳnh Trọng Tâm
Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
Rừng núi mây vương lá điểm vàng.
Phố sớm xôn xao, lòng rộn rã,
Ga chiều trống vắng, dạ ngổn ngang.
Quê người vẫn nhớ thời ngang dọc
Đất khách nào quên buổi phế hoang.
Lực bất tùng tâm đành ôm hận,
Cuối đời chưa dứt cảnh lang thang
"Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Ngõ cũ lâu đài bóng tịch dương"
(Thăng Long Thành Hoài Cổ, Bà Huyện Thanh Quan)
Cung điện Versailles tuyệt đỉnh sang!
Nguy nga rực rỡ dưới nắng vàng!
Lâu đài lộng lẫy hai hàng dọc,
Chánh điện uy nghi một dãy ngang.
Hoàng hậu hoa viên nhiều kinh phí,
Thôn trang kiểu Áo (1) quá tiêu hoang!
Một thời vương giả còn ghi dấu,
Nào có hay chi tiếng Hạ, Thang?!
Versailles 8/9/14
Kim Khôi
(1) Hoàng hậu Marie Antonette là người Áo, Khi về làm vợ vua Louis
XVI bà nhớ quê hương nên cho lập một xóm có phong cảnh như quê xưa
tại Áo gọi là "Thôn Hoàng hậu" trong khuôn viên lâu đài Versailles.
HỒ COMO
LÚC CHỚM THU
Como trở giấc, chớm thu sang,
Cây cỏ còn xanh, khởi điểm vàng
Nắng nhạt tô hồng sườn dốc đứng.
Gió êm ve vuốt cánh buồm ngang.
Mặt hồ in bóng ngàn dinh thự,
Triền núi lượn cong mấy ngõ hoang.
Tiện dịp cùng gia đình vãn cảnh,
Mai nầy biết có được lang thang?!
Milan (Ý 11/9/14
Kim Khôi
Quần đảo Nam Du(1) xuân mới sang
Bao la triền núi phủ mai vàng
Trời xanh vài áng mây vương đỉnh
Bãi trắng ngàn con sóng vỗ ngang
Thần nhãn(2) lướt nhìn vùng biển vắng
Hải Quân canh giữ chốn rừng hoang
Quân thù xâm nhập không qua lọt
Ngăn chặn chúng ngừng mưu bắt thang
NLP
chú thích:
Thời Việt Nam Cộng Hoà, Hải Quân có đơn vị đồn trú trên hòn Lớn
thuộc
quần đảo Nam Du(1), còn gọi hòn Củ Tron, có nhiệm vụ canh chừng địch
xâm nhập
vào vùng biển phía nam bằng đài ra-đa có tầm kiểm soát rộng 180 dậm
Anh.
Quần đảo Nam Du cách tỉnh Rạch Giá khoảng 52 hải lý.
NLP đã từng ra Nam Du sửa chữa ra-đa (trong HQ gọi là Mắt Thần (2)
mổi khi bị đui)
Có một chuyến công tác ra Nam Du vào mùa xuân, trên đảo có rất nhiều
mai rừng, từ
trên đỉnh nhìn xuống sườn núi, đâu đâu cũng bao phủ bởi hoa mai vàng
hực, đẹp tuyệt vời.
Kính mời thưởng thức.
Linh chi cộng với bột nghệ vàng
Thuốc thần giúp trị được bệnh gan
Sình bụng, phù chân, da ghẻ lở
Đau lưng, tay lạnh, mặt tàn nhang
Đầu hôm hen suyễn không ngủ được
Nửa đêm ngứa cổ lại ho khan
Ngày ba lần hai viên uống đủ
Sức khỏe phục hồi đón Thu sang
Thầy Lang Kontum
Sương thu bàng bạc theo vào,
Hơi thu se lạnh dạt dào hồn thơ.
Người phương cũ có tròn mơ,
Kiếp người dâu bể, đôi bờ thêm thương.
Ta yêu nhau giấc mộng thường
Một đời tạc dạ chung đường nào quên
Thu phai nắng bóng chiều nghiêng,
Mong qua năm tháng vẹn nguyên ân tình.
Lắm khi sóng gió bất bình,
Cuộc phong ba dậy điêu linh phận người.
Cho dù tâm đã mù khơi.
Cho dù thân đã bên trời cách chia.
Người đi rồi sẽ quay về,
Nghĩa tình thắm đượm chẳng nề gió mưa.
Lòng còn ghi khắc lời xưa.
Thì trăm năm vẫn duyên vừa trúc mai.
UYÊN THÚY LÂM
Thu 2014
Bên thềm giọt nắng đầu thu
Lời thơ lục bát phiêu du chốn nầy
Tầng cao vân cẩu chòm mây
Có con chim nhỏ tung bay lưng trời
Bên kia bé nhỏ chợ đời
Em phiền muộn tít mù khơi quê nhà
Trăn trở lắm, tháng ngày qua
Thèm nghe nhung nhớ lòng xa xót lòng
Bên ni cố quận ngùi trông
Lối xưa thành quách rêu phong khó về
Biết rằng nợ nước tình quê
Bởi đâu tang tóc não nề, vì đâu?
Trên cây chiếc lá đổi màu
Rừng thu phai sắc gợi sầu hồn ai
Nhớ xưa bến nước bên trời
Cùng ai tình tự thốt lời trầm tư
Thương nhau một cõi tâm như
Cuộc tình nồng đượm chẳng từ cách xa
Nay em má thắm nhạt nhòa
Cho ai sầu muộn chan hòa nỗi đau
Đào nguyên rộng mở lối nào?
Mà nghe xa xót dạt dào buồng tim
Bên kia biển nhớ kiếm tìm
Phố xưa phượng vỹ bóng chim cuối trời …
Tuấn Đình
Bảy bài thơ với vần an
Cho em lạc giữa Thu Vàng nhớ thương
Từ khi cách biệt quê hương
Đêm về thao thức sầu vương ngập hồn
Trăng soi giấc ngủ cô đơn
Mưa Thu rơi nhẹ dạ buồn tái tê
Trong mơ chợt thấy quay về
Ôm thầy bạn cũ, ôm quê hương mình
Kìa ai đứng đó lặng thinh
Ai giam trong mắt bóng hình của ai
Hà Bà Ba
Thu về
cho lá
đổ
Mưa thu chiều trút
đổ
Lên dấu chân
hao gầy
Góp thêm niềm nhung nhớ
Gởi bay theo
áng
mây
Trời thu buồn man mác
Ta miên man kiếp sầu
Sao tình ta tan tác?
Cho suốt
đời
thương
đau!
Thu hững hờ
đâu
biết
Người ra
đi
cuối trời
Ôm nàng thu bóng chiếc
Tiếc nuối lá vàng rơi
Thu vắng
đi
trên
lá
Lang thang qua những chiều
Buồn đường đời lã ngã
Đêm khóc tình cô liêu
Nam Thảo
Thu về sắc lá thắm ngàn cây,
Lắng tiếng rừng thu chim gọi bầy.
Cánh nhạn lưng trời mây trắng xóa,
Đường xưa lữ khách buốt vai gầy.
Người đi xây hướng đời hy vọng.
Kẻ ở mơ tương phùng rượu say.
Cách trở bến giang đầu xa thẳm,
Niềm tin tái hợp vẫn đong đầy.
Niềm tin tái hợp vẫn đong đầy,
Song cửa bóng câu ngày tháng bay.
Màu nắng quê nhà tươi ấm mãi,
Trời thu đất khách lạnh heo may.
Ngô đồng buông lá rơi tơi tả,
Thiên hạ biết thu về đắm say.
Cho dẫu dặm ngàn xa cố quốc,
Thương về đất mẹ buốt tim này.
UYÊN THÚY LÂM
Sept 22, 2014
Bài
họa 1:
Nắng nhạt chiều thu nhuộm cỏ cây
Chim bay vẳng tiếng gọi xa bầy
Trên cao lững thững làn mây mỏi
Dưới thấp lang thang vạt khói gầy
Góc biển non sông đêm vọng tưởng
Chân trời tổ quốc sáng mơ say
Tha hương nỗi nhớ quê lồng lộng
Ôm ấp tình xưa nghĩa nặng đầy
Ôm ấp tình xưa nghĩa nặng đầy
Hiên sương lệ nhỏ giọt thu bay
Nằm nghe Châu Đốc bông điên điển
Đứng thấy Long-An khóm cỏ may
Lá đổ người đi người hạnh phúc?
Heo may kẻ ở kẻ ngu say?
Thu qua mấy độ rồi thu hỡi?
Cố quận tim ta mãi cõi này!
Nam Thảo
Bài họa 2:
Ai trải nhung vàng pha sắc cây,
Cho đàn chim Việt khóc xa bầy!
Bao người gạt lệ chào xuân muộn,
Lắm kẻ đưa tay tiễn hạ gầy!
Thương tiếng ve sầu than nắng gắt,
Tiếc loài hoa thắm rũ mưa say!
Còn đây chiếc lá chiều rơi rụng,
Thu đến rồi đi, kỷ niệm đầy!
Thu đến rồi đi, kỷ niệm đầy,
Quanh đây còn chiếc lá vàng bay!
Mây trời bãng lãng xao hồn nước,
Sương khói mờ xa đọng cỏ may?
Viễn xứ quanh năm bờ ảo tưởng,
Tha phương suốt tháng bến mơ say!
Làm sao trở lại quê hương cũ,
Để khỏi hoàng hôn tím nỗi này!
Nguyên Bông,
09/24/2014.
Bài họa 3 :
Chiếc lá đổi màu ra khỏi cây
Như chim rời tổ lìa xa bầy
Làn mây đùng đục mờ nhân ảnh
Ngọn gió đong đưa phủ cội gầy
Tiếc bấy người đi lâm nẻo khổ
Biền biệt trùng dương thương nhớ đầy
Lá lượn rời cành tê tái đổ
Chim chuyền gọi bạn ngất ngây say
Cõi nhớ lòng đau khắc khoải này
Tuấn Đình
Sept 25.2014 Ven sông nắng héo giọt thu rơi,
Xào xạc gót hồng
khua xác lá, Phất phơ áo tím
nhớ mồng tơi Dáng xưa cỏ úa
giai nhân hỡi? Hình cũ
sương mờ lữ khách ơi. Ngày đó lan hương
đàn dạ khúc, Lệ rơi khăn trắng
chia đôi đời.
Ta
Như Chiếc Lá
Thu
Chiều nghiêng sợi nắng lim dim
Heo may phảng phất nỗi niềm miên man
Cây khoe lá đỏ xanh vàng?
Thu đi lặng lẽ mơ màng khói sương
Có người nhặt bóng yêu đương
Mà chân mây nẻo âm hương mất rồi!
Tình buồn theo nước nổi trôi?
Xa xăm tiếng hạc gọi trời thu xưa!
Mưa thu mộng dệt chưa vừa
Còn rơi lên lá đong đưa khóc chiều
Thuyền mơ bến đợi đăm chiêu
Đường lên núi nhớ cô liêu phương nào?
Ai chôn giây phút ngọt ngào?
Ai đem quên lãng cất vào phôi pha?
Còn đâu môi thắm như hoa
Tóc mây mộng mị vương tà áo mê?!
Ngậm ngùi cây cỏ tỉ tê
Mồ côi cánh nhạn lê thê chiều buồn
Ngẩn ngơ bước lạc xa nguồn
Gió rung góc phố mấy luồng thở than
Thu về cổ tích tràn lan
Ngỡ ngàng kết lại thành trang sử dày
Trời cao sao nỡ an bày?!
Chắt chiu kỷ niệm tháng ngày xót xa!
Nam Thảo
Chiếc lá đong đưa màu nhuốm vàng
Chợt đến heo may làn khói đọng
Nào xua nắng quái giọt sương tan
Mây trôi lãng đãng người thơ thẩn
Gió thổi lang thang dạ ngỡ ngàng
Lang bạt thăng trầm đời xứ lạ
Nào vơi hồn nước nợ thời gian
Tuấn Đình
Bên này song cửa em nhìn sang,
Cỏ của sân ai đã đổi vàng!.
Anh nhả lời thơ gây cảm xúc,
Em rơi giọt lệ khóc ly tan.
Lá bay trước ngõ nghe xào xạc,
Tuổi luống thềm sau đến ngỡ ngàng.
Niú kéo làm chi đời cõi tạm,
Thôi đành gởi lại chốn trần gian.
10/11/14
Tố Anh
Làm người lắm kẻ muốn giàu sang,
Quên nghĩa tình thương trước bạc vàng.
Có đức ân cần nên hội ngộ
Vô tình bạc bẽo phải ly tan
Thành tâm giao kết, lòng thân mến
Xảo trá lọc lừa, dạ ngẩn ngàng
Một kiếp qua rồi ai nhớ nữa?
Còn chăng dấu ấn đọng thời gian.
NLP
Ta chờ nhau đã mấy xuân sang,
Đợi đến cỏ hoa sắc úa vàng.
Nắng xuống ven đồi sim tím rụng
Chiều lên bản dốc khói lam tan.
Trăm năm thầm nguyện nên duyên thắm,
Một phút đơn sai để ngỡ ngàng.
Đời chẳng như lòng người ước vọng,
Mảnh tình biền biệt bóng thời gian.
UYÊN THÚY LÂM
10 / 2014
Lìa cành chiếc lá về đâu
Truân chuyên thế cuộc bể dâu oán sầu
Ngựa hồng song cửa vó câu
Phù vân mây nổi niềm đau bên trời
Mịt mùng bể thẳm ngàn khơi
Cho người viễn xứ nào vơi tấc lòng
Sương pha lạnh, lá thu vàng
Sao nghe nằng nặng mênh mang dạ buồn
Áo trắng bay, mùa tựu trường
Con tim ấp ủ phượng hồng ngẩn ngơ
Nhớ ai ngày tháng tình thơ
Tương tư vương vấn hồn ngơ ngẩn nhìn
Hồng hoa kỷ niệm hương trinh
Bài thơ nồng đượm cuộc tình ngày xanh
Rong chơi dạo gót thi nhân
Quê hương vời vợì dấu chân gót hài
Lưng trời chim vạc vút bay
Thu về xứ lạ sầu tuôn
Thương em ngày ấy đêm trường xót xa
Tuấn Đình
Rừng thu ủ rủ mưa ngâu gió sầu
Trăng khuya cũng hỏi một câu
Sao đành bỏ núi, rừng sâu, mây trời?
Mang theo nỗi nhớ trùng khơi
Đồi sương heo hút chơi vơi cõi lòng
Chim lười hót giữa ngàn thông
Lòng anh trống trải mênh mông tình buồn.
Vì sao lỗi khúc "Mường Luông"(1)?
Quên câu hẹn ước trăng buồn ngu ngơ
Nai vàng đơn độc thẩn thơ
Dừng chân đồi vắng bơ vơ đứng nhìn.
"Chọn chồng"(2) đã mất trung trinh
Làm sao tìm lại chút tình còn xanh
Băng rừng vượt suối nhanh nhanh
Cho tim vơi nhớ đường in dấu hài
Hoa kia bỏ bướm mà bay
Bướm sầu khép lại gió lay cánh buồn
Suối xanh, thác đỗ dòng tuôn
Bóng nàng sơn nữ như luồng gió xa.
NLP 10/20/2014
Chú thích: (1) Mường Chiềng Luông
Bài họa :
Trầm tư mặc khách tao nhân
Rừng thu gió cuộn chiều vàng vu vơ
Thu về cảnh sắc dường mơ
Rơi rơi sầu muộn vần thơ quan hoài
Từ dạo người đi lỡ vay
Em xưa san sẻ tình đầy nào vơi
Lang thang mây bạc lưng trời
Bức tranh vân cẩu lắm hồi đổi thay
Ai về một thoáng hương say
Bến sông cô lái lạc loài sầu tư
Từ ngày tiễn biệt phù hư
Hồn ai khắc khoải mịt mù mùa sang
Trên cây chiếc lá trở vàng
Hắt hiu gió lượn điêu tàn nào hay
Xa rồi cách biệt trời mây
Cho thương nhớ chợt đong đầy vần thơ
Bên ni sương khói ta chờ
Bên kia trần thế em mơ võ vàng
Tuấn Đình
GIẤC THU SAY
Thu về suy gẫm chữ nhân
Nhiều khi xúc cảm tâm thần bơ vơ
Tại sao sống giữa trần mơ
Ít vui nhiều khổ, tuổi thơ u hoài
Phải chăng tiền kiếp mượn vay?
Kiếp nầy trả nợ đoạ đày không vơi.
Đấng nào ta gọi là Trời?
Có đường cứu rỗi, cho đời đổi thay?
Lâm vòng tứ khổ mê say
U minh trong cõi sầu đầy tâm tư
Tháng ngày một thoáng tàn hư
Hỏi ai đã biết nơi chừ ta sang!
Thu đi, đông đến tuổi vàng
Lợi danh giờ đã lỡ làng ai hay
Thời gian, sự sống như mây
Làm sao níu lại những ngày tuổi thơ?
Tình yêu Thiên Chúa hằng chờ
Con ơi hảy bỏ giấc mơ bạc vàng.
NLP 10/23/2014 THỊ thành
phố chợ vi vu gió mùa THỤC nữ e
ấp nô đùa QUYÊN về
chim hót đón mùa Thu sang. ooOoo Một chữ TRẦN
anh khắc trên hoa lá Một chữ THỊ
anh gói trọn tình em Một chữ THỤC
nhớ mùa Thu đầu ấy Một chữ QUYÊN
anh ghi mãi trong tim Quốc Thái
Mùa Thu đến rồi em,
Mây mù giăng giăng lối.
Em thấy buồn không em,
Khi tình xa diệu vợi...
Em có chờ mưa ngâu,
Cho lòng vương nỗi nhớ.
Em có chờ không em,
Hương tình trong hơi thở.
Nhớ xưa tuổi học trò,
Hai đứa thường giả trang.
Anh gọi em Chức nữ,
Rồi ngỡ mình Ngưu lang.
Bây giờ...xa xôi quá,
Hai đứa ở hai phương.
Tình ơi sao sao em nỡ,
Để thu sầu...tang thương !
Bây giờ em có lẽ...
Cô phụ buồn bên song ?
Bây giờ anh có lẽ,
Ôm tình sầu...trăm năm !
LêPhiÔ
Giờ có buồn không em ?
Khi tình xa tăm tắp
Thôi quên nhé nghe em
Lời yêu thương ngày cũ
***
Tháng bảy nào mưa Ngâu
Trên cuộc tình đã cạn
Giọt lệ nào trên em?
Cho một đời ray rứt
***
Thuở ấy AI hẹn hò?
Em một bước đài trang
Hương thơm trên cỏ dại
Khóc cuộc tình Ngưu Lang
***
Giờ đời chia trăm ngả
Biền biệt trời hai phương
Trái tim đau đã vỡ
Sao yêu dấu còn thương!
***
Thôi tiếc gì ngày cũ
Rèm đã phủ bên song
Em ơi quên Đi nhé
Khóc chi tình xa xăm !!!
Hàntt
Đêm thu anh tìm em ,
Trăng thu mờ kín lối ,
U tối ngõ nhà em ,
Suốt đêm , ôm tình vợi !
Anh đợi làm chàng Ngâu ,
Đêm thâu vùi thương nhớ ,
Mong gặp gỡ tình em ,
Hai trái tim cùng thở !
Thu xưa ai bày trò ,
Hẹn hò đêm nghĩa trang ,
Trắng trinh,em ma nữ,
Sĩ tử, anh tân lang.
Hai ta yêu nhau quá ,
Trời đọa đứa một phương,
Đêm trường thu nức nỡ,
Tình lỡ mãi còn thương !
Ước gì em thu lẻ ,
Hồn trẻ gọi bên song
Tên anh giờ bóng lẻ ,
Vẫn chờ người trăm năm !
LDPP.
Đôi chân du tử nặng dần
Em về sương khói dự phần chiêm bao
Bóng chiều ngả bóng chiều nao
Còn lưu luyến một chốn nào phù sinh
Tuổi thời gian cũng rơi nhanh
Bóng trầm luân vẫn quẩn quanh cùng đời
Vàng thu rụng hết Thu rồi
Còn đây Đông xám đợi lời tiễn đưa
Mùa Xuân nói cũng bằng thừa
Hoa đời còn lại nghe vừa chút hương
Bận chi cay đắng đoạn trường
Mịt mù gió bão vô thường đi qua
Bước cùng giữa cõi thơm hoa
Những tình thân những tình xa vẫn còn
Và nơi đây một nỗi buồn
Cùng quê hương cũ cội nguồn mang mang.
Hoa Văn 14/11/2014
EM VỀ TU VIỆN LÀM THƠ
Bỗng nghe tiếng rụng bờ câm
Mùa Thu khói toả mùa Xuân sương mờ
Em về Tu viện làm thơ
Áo lam cửa Phật nghe từ Phật tâm
Bước đi ngày tháng thăng trầm
Bước về từ chốn ngàn năm ước chờ
Dòng đời một cõi hư vô
Nghe lòng thấy cả hồn tu cùng người
Bên đời bên đạo buồn vui
Ba nghìn thế giới luân hồi thực hư
Sông đời một bóng ưu tư
Miên man dòng nước Chân Như mịt mùng
Gió mưa năm tháng tận cùng
Duyên nào phận nấy người chung một đường
Em vui đời giữa trầm hương
Nghe kinh Bát Nhã niềm thương dạt dào.
Hoa Văn 1/11/2011
KHÉP TRANG TÂM SỰ
Rằng thưa sóng gió đầy đời
Giữ tình thương để thương người thương ta
Lỡ thôi ghé bến đời và
Chén cơm manh áo tình hoa bướm này
Cũng rồi gió thổi mây bay
Cũng rồi trăm ngả sông đầy bèo trôi
Tình nào cũng bấy nhiêu thôi
Tình nào rồi cũng khóc cười chia xa
Bước đi bước mỏi âm nhoà
Bước ân bước nghiã bước hoa buớc tình
Nghĩ đời mà thấy buồn tênh
Tỉnh say say tỉnh biết mình tỉnh say
Rượu thơ nhạc thú đời này
Nhắc chi mãi chuyện danh này lợi kia
Còn đâu thế sự cuộc cờ
Khép trang tâm sự tình hờ thế gian.
Hoa Văn 31/10/2014
BÀI THƠ LÁ VÀNG
Còn đâu vạt áo thơ đề
Chuyện đi chuyện ở chuyện về phận căn
Chuyện đời mấy nỗi băn khoăn
Vui thầm nửa kiếp buồn căm nửa đời
Ngẩn ngơ cuối nẻo luân hồi
Mà trong vô thức bóng đời xô nghiêng
Giữ chi bụi áo ưu phiền
Buông tay lòng cũng thản nhiên với lòng
Rồi ra ngày tháng vô cùng
Hồn thiêng sông núi lửa hồng mai sau
Tiếng thơ pha tiếng đời sầu
Vận chưa hết vận còn đau đáu buồn
Bạc đầu còn nước còn non
Đất xưa trời nọ hao mòn ước mơ
Bên đời vẳng tiếng ầu ơ
Câu ca dao Mẹ bài thơ lá vàng.
Hoa Văn1/11/2014
NHỊP HỒNG
Em về bước nhỏ phù vân
Gió bay sợi tóc hương trầm nhịp buông
Em về giữa chốn văn chương
Gọi mùa xuân nở nụ hường chiêm bao
Em về thơ ý dạt dào
Đem bâng khuâng rải nhớ vào niềm riêng
Em về từng cõi bình yên
Bóng vàng cuối nẻo ưu phiền gọi hoa
Em về giữa cõi người ta
Lời quen tiếng lạ ta bà nỉ non
Em về gác tiá lầu son
Ngựa xe ngày tháng thương buồn gửi đi
Em về thôi bước chia ly
Cho lòng sớm nở chút kề cận vui
Em về đẹp ý rong chơi
Và trong từng hạt cát đời dấu xanh.
Hoa Văn 4/10/2014
HỘI VĂN NGHỆ TỰ DO THU 2014
|