Ta Với Biển
mộng tang bồng hồ thỉ vẫn tay
không
ta một nhánh cuỉ khô trôi vô
định
mặc thời gian không lựa bến hay
bờ
đất lạ hay quen đời còn hay mất
không vương buồn than trách
chuyện năm xưa
ta như núi đứng nghìn năm dầu
dãi
tay vỗ nhịp bài ca không tiếng
hát
mưa có về cho gió dỗi
phân ly
rươu đổ xuống bốc thành bầy
chim trắng
vỗ cánh bay xao động cõi đi về
tiếng gió hú cùng ngàn lau xào
xạc
bông lan rừng rung cánh nhẹ đam
mê
em hiện đến trong hơi sương mờ
nhạt
con dế sầu rên khóc suốt
đêm khuya
ai ngồi đó ôm mối sầu
vạn kỷ
trăng tan thành sữa bạc ướt
hoen mi
VŨ QUANG
MINH