MƯA
Thảng thốt mưa gào rung bóng cây
Co ro đứng nép mái tranh gầy
Đường xa trời tối đầy kinh sợ
Tiếng ếch kêu luồn tan khói bay
Em ở nơi nào có lạnh không
Ráng chiều đỏ máu nhuộm dòng sông
Thuở nghèo chân đất bên nương sắn
Nón lá quai nâu gió phập phồng
Nấc tiếng cầu kinh sầu vấn vương
Gió rít từng cơn buốt tuỉ hờn
Bước chân khấp khểnh tê run lạnh
Tiếng nhái gọi hồn nghe buốt xương
Tóc xoã trên cành ai mắt đen
Đăm đăm theo bước cú kêu rền
Hồn chao đom đóm đầy kinh hãi
Tiếng hú ghê người em hiện lên.
VŨ QUANG MINH
6-July-2013