Bài xướng:
Vịnh Con Dê
Thơ tếu
Ngôi trời lại phó thác “ba lăm”
Thời thế nhiễu nhương quả oái oăm!
Đầu mễnh, chân cheo đi chậm chậm,
Mình lừa, cổ ngựa ngó đăm đăm.
Việc triều bỏ phế râu cong quặp,
Chuyện đó thì hay mặt cúi gầm.
Ngựa chiến về vườn
để triển lãm,
Dê xồm ra trận có chơi khăm?
Vinh Hồ
-Số đề 35, 75 : chỉ con dê.
-Thiên can: gồm có 10 can (giáp, ất, bính, đinh...)
-Địa chi: gồm có 12 chi (tý, sửu... ngọ, mùi...)
Bài Họa:
1- Kiếp Đỏ Đen
Họa vận thơ VH Vinh Hồ
Ghi đề tôi đánh bảy mươi lăm*
Chiều xổ số ra thật oái oăm!
Dê nhỏ nên thua, dạ hoảng sợ
Mùi non chẳng trúng, mặt chiêu đăm
Hết tiền, chủ nợ đòi hung dữ
Sạch túi, vợ nhà đuổi thét gầm
Đáng kiếp đỏ đen xin nguyện hứa
Từ nay không dám để lòng khăm.**
Song Hồ
*Dê già: Số đề là 75, nhưng ra 35 là dê non, tức tối trong lòng nên chơi nữa
muốn gỡ gạc.
**Khăm: Tức tối trong lòng, không chịu được.
2. Họa Vui :
OAN CHO
Họa Vận thơ Bác Vinh Hồ
Tuổi tác goa đâu được mấy lăm,
Nói chi đâu chẳng hiểu...oăm ...oăm.
Chân dài buộc phải đi ngay thẳng,
Mắt xếch nên đành liếc đắm đăm.
Xuống dốc không mong mồm khéo rú,
Lên đèo cố tốp thói quen gầm.
Từ lâu sống núi rừng cô quạnh,
Trưởng bối xin đừng chơi đố khăm.
3- "THẢ DÊ"....
Tính sổ năm nay chửa... bảy lăm
Cho nên "Dê cụ" vẫn... oăm oăm
Cơm nhà... chẳng chịu... cung xìu ỉu
Phở ngoại... thèm thuồng... mắt ngó đăm
Ấy thế... sởn sơ như... ngựa phóng
Vậy mà... hùng hục tựa... voi gầm
Dương cưu có sẵn mầm... già dịch
"Xông trận" mới tường gã... quá khăm!
NmD
4- VỊNH CHÚ BE HE
Người đời gọi “chú ba mươi lăm”,
Vì tính trời cho quá oắt oăm.
Xuất
trại, “lấy xâu” khi cửa mở,
Về chuồng, “điểm mặt” lúc chân đăm.
“Đa thê,
tiểu thiếp”, luôn gìn giữ,
“Độc mã, đơn thương”, mãi thét gầm.
So đũa
thích ăn nên dễ dụ,
Cung tần mỹ nữ cứ chơi khăm.
Nguyên Bông,
5- TỘI CHÚ DÊ
Be hẻ trời cho số bảy lăm
Be he mẹ đẻ chút râu oăm
Lơn tơn sừng dỗm
mồm lau liếm
Củn cởn mình gồ mắt ngó đăm
Ngốc nghếch ta đây cao đớp đớp
Ngu ngơ kẻ đó thấp gầm gầm
Lăng nhăng chấm hỏi “đâu công lý?”
Chán ngán
cuộc trần thật quá khăm!
6- ĐÁNG MẶT HAY CHƯA ?
Đề số ba lăm như bảy lăm
Dê xồm chính hiệu cáo dòng oăm
Sáng sáng xuất chuồng nghiêng mắt liếc
Chiều chiều về trại thẳng tròng đăm
Thay phiên thừa sức không chùn bước
Trọn gói đủ cầu chẳng cố gầm
Đáng mặt hay chưa ngươi có biết ?
Phận tui chỉ vậy chớ chơi khăm !
Tuấn Đình
7- DÊ GIÀ
Tuổi già sức yếu còn bao lăm,
Mà cố trèo leo thật quái oăm.
Mỏi gối, run tay răng trệu trạo,
Chồn chân, nghểnh cổ mắt xa đăm.
Thấy hoa tươi đẹp thèm khao khát,
Tủi phận già nua tức muốn gầm.
Phong độ ngày xưa ôi! tiếc nuối,
Dê già lụ khụ quả là khăm.
Tố Anh
8-
Mã Đề Dương Cước*
Bốn chục năm từ dạo bảy lăm,
Biết bao nhục cảnh oái cùng oăm!
Đổ lên mảnh
đất xanh mầu mỡ,
Giáng xuống muôn dân ố đậm đăm!
Cướp của, đuổi nhà, the
thé hét!
Nhượng biên, dâng đảo, dám đâu gầm!
"Mã đề, Dương cước: anh hùng
tận."*
Ba giáp đợi chờ... ôi, quá khăm!
Thụy Hoài Như
(01062015)
________________________
* Từ Sấm Trạng Trình Nguyễn Bỉnh
Khiêm.
9- Tuổi Dê
Trời cho khỏe cứ việc lăm lăm
Để đến khi già thấy oặt oăm
Có muốn trèo cao lòng lẩy bẩy
Làm sao bước xuống dạ đăm đăm
Không lâu Giáp Ngọ nhanh chân chạy
Sắp tới Ất Mùi xuống thế gầm
Tướng tá phong lưu ai cũng mến
Thông minh tử tế chẳng biết khăm
Song Phượng
10- CẬU DÊ XỒM
Đầu thôn cuối ngõ cậu " Dê Băm",
Nổi tiếng ô danh lão "Dụ Đầm".
Bĩu mỏ em chê: Quân đáng sợ !
Trề môi chị quở : Lũ đa dâm !
Bà trơ mắt nguýt, lòi tròng trợn ,
Mụ ngoảnh lưng ngơ, cúi mặt gầm .
Quán cậu dê xồm, qua phải liếc ,
Coi chừng giáp mặt, dụ chơi khăm !
LDPP.
11- NÓ . .
.
(Đôi
dòng thơ tếu)
Tuổi tớ bao nhiêu - Nó bấy nhiêu
Quanh năm suốt tháng được nuông chìều
Nó tôi - tôi nó, như hình bóng
Sức kiệt, tàn hơi - nó cũng xìu .
Bởi thế - nên tôi càng mến nó
Lòng ngay dạ thẳng, có cùng không
Mình trần thân trụi chăng hay chớ
Chợt giấc mơ màng - nhớ lại trông.
"Từng đêm thổn thức chẳng nên lời
Mộng đẹp tìm vui chốc lác thôi ...
Gạc bỏ hư danh, lòng chỉ muốn
Trao duyên nồng thắm mặn làn môi."
Thương nó nghĩa tình trọn thủy chung
Dẫu rằng ngoảnh mặt bước đường cùng
Nhưng không có nó đời vô nghĩa
Kỷ niệm dâng tràn nỗi nhớ nhung .
Nguyên Hà
12- Cầm tinh ba mươi lăm
Ai mà cầm tinh ba mươi lăm
Là cầm cái số thật oái oăm
Hễ gặp người
đẹp là mắt liếc
Chân dài khoái tỉ ngó đăm đăm
Vậy mà đến gần chàng chả dám
Người đã đi qua mới rú gầm
Máu "Dê" thì nhiều nhưng rất nhát
Trong lòng
luôn sợ "GÁI" chơi khăm
Qthai
13. PHONG ĐỘ
Hơn nửa đời người tuổi sáu lăm,
Mà như trai trẻ thật là oăm.
Anh hùng thúc ngựa chân còn vững ,
Quân tử lên đèo mắt ngó đăm.
Mấy độ phân tranh chưa hỗ thẹn,
Bao năm trấn thủ chẳng kêu gầm.
Giang hồ phiêu bạt tình nhi nữ,
Chân cứng hoa mềm há sợ khăm.
Th Anh
14- DUYÊN NỢ QUÁ KHĂM
Em mới hai mươi, ảnh bảy lăm
Chuyện tình tuổi tác oái và oăm
Đêm về hầu quạt run bành bạch
Sáng dậy nhăn mày mỏi đằm đăm
Em thức thâu đêm lòng rạo rực
Ảnh khò thẳng giấc ngái gừ..gầm..
Mười hai bến nước, nhằm đồ cổ
Chỉ trách ông Tơ xe quá khăm.
NLP
15- Tuổi Con Dê
Họa vận thơ VH Vinh Hồ
Con dê cầm số ba mươi lăm
Đem gán đàn ông có oái oăm ?
Vừa thấy cỏ non cười mỉm mỉm
Mới nghe so đũa ngó đăm đăm
Leo hai quả núi không rên rỉ
Bám một mép khe chẳng thét gầm
Sư phụ càng già càng dẻo sức
Trăm lần trăm thắng mặc người khăm.*
Song Hồ
* Khăm: Ác độc ngầm. Chơi khăm ( nghĩa 1 )
Tức tối trong lòng, không chịu được ( nghĩa 2 )
16- Mang tiếng con dê
thơ vui tự họa
Hùng hùng hổ hổ được bao lăm?
Xung trận nửa chừng thở oắm oăm…
Mang tiếng con dê tim đập mạnh,
Hổ danh sức ngựa mắt xa đăm.
Hung như sư tử đành co vó,
Mạnh tựa khủng long phải xuống gầm.
“Nhi nữ tình trường” đời kính phục,
“Anh hùng khí đoản” có chi khăm.
Vinh Hồ
17- ĐỪNG TRÁCH CHI
Họa Vận thơ VH Vinh Hồ
Kiếp sống con người được mấy lăm,
Trách nhau chi chuyện oái cùng oăm.
Già ham trống bỏi chê đồ ngốc,
Trẻ thích đô la rủa thứ "đăm".( dummy )
"Móng đỏ" vung chân gà cục tác,
"Viên xanh" nổ máy cọp rên gầm.
Cứ nỡ kêu la chơi quá khăm.
Hai lúa NJ
18- Hoạ DÊ
Chuyện kể ngày xưa năm bảy lăm
Đất Việt rơi vào cảnh oái oăm
Bầy DÊ từ rừng vể thành phố
Thấy vườn SO ĐỦA
ngó đăm đăm
Ngày ngày trong rừng đầy thiếu thốn
Đêm đêm nằm ngủ ở dưới
gầm....
DÊ đã xổ chuồng lo vơ vét....!!!!
Bao NGƯỜI nhẹ dạ....bị chơi
khăm.
Qthai
19- Dê Chúa
Thơ vui tự họa
Mày lì, mặt lợm, mắt lăm lăm
Râu tóc xồm xoàm trông oái oăm
Thấy núi là trèo đầu cúi cúi
Gặp khe lại lội mắt đăm đăm
Suối sâu chẳng sợ trường xà quấn
Đồi lớn không khe bạch hổ gầm
Có chết cũng trèo lên tới đỉnh
Xứng danh dê chúa sợ chi khăm?
Vinh Hồ