Đông buồn

Đông về như gợi nỗi buồn thương?
 
Áo lạnh đài trang điểm phố phường.
 
Đỉnh tháp chim nằm im giấu mỏ,
 
Bìa rừng cây lặng đứng giơ xương.
 
Hành nhân bước vội trên thiên lý...
Hoa tuyết rơi nhanh các nẻo đường...
Chiều xuống đất trời thêm héo hắt,
 
Cho lòng chạnh nhớ đến quê hương.

Vinh Hồ 

14/12/13


Đông Nhớ
Họa thơ VH Vinh Hồ

Đông đến nhớ về kỷ niệm thương
Cô em gái nhỏ ở cùng phường
Mây giăng phố núi choàng thêm áo
Sương phủ cao nguyên lạnh buốt xương
Nhà nguyện Con Gà cùng dự lễ
Thị thành Đà Lạt bước chung đường
Giáng Sinh năm ấy in sâu đậm
Đất khách Noel hoài cố hương.

Song Hồ
GS 2013

Bài họa #2:
Đông lạnh … mong chờ.
(Xin Họa lại bài “Đông buồn” của TH Vinh Hồ)

Thu tàn, Đông đến gợi niềm thương
Chiếc lá vàng rơi khắp khóm phường
Gió bấc người đi trong giá buốt
Mưa sầu cây đổ cũng trơ xương !
Tự do, Dân chủ tràn muôn nẻo
Bình đẳng, Nhân sinh quyết xuống đường…
Xin CHUÁ phước ban dân nước Việt
Đông về… ấm lại kẻ ly hương .

Nguyên Hà

Bài họa #3:
Đông Về Gợi Nhớ
Họa thơ VH Vinh Hồ

Cứ mỗi đông về lại nhớ thương
Giáng Sinh nhộn nhịp khắp khu phường
Canh khuya gió rít đầy băng giá
Đêm tối sương rơi lạnh buốt xương
Lúc ấy em chờ nơi cuối phố
Khi xưa tôi đợi ở đầu đường
Hẹn nhau mừng đón No- Ên đến
Giờ quá xa rồi vọng cố hương.

Thương Anh

Bài họa #4:
Âm Thầm Với Đông
(Họa thơ VH Vinh Hồ)

Tuyết phủ mờ trời nhớ với thương
Đông sang giá lạnh phố như phường
Cô đơn nhạn lạc bay tìm tổ
Lẽ bóng cây buồn đứng rủ xương
Mãi nhớ dòng sông trôi cuối lối
Hoài thương chiếc lá rụng bên đường
Đầy canh khắc khoải sầu muôn thuở
Đoạn khắc âm thầm mộng sắc hương

Nam Thảo

Bài họa #5:
Anh Giữ Mùa Đông
(Họa ý thơ VH Vinh Hồ)

Anh giữ mùa đông, giữ nhớ thuơng
Để khi cơn gió cuốn bên phường
Không làm em lạnh hồn em giá,
Không để niềm đau ngập buốt xương!

Anh cất mùa đông, cất nhớ thuơng
Để khi lá úa đổ bên đường
Không làm em xót xa tình cũ,
Nghe buồn như tiếng nhạc tha huơng...

Nguyễn Văn Hà

Bài họa #6:
LỜI KHẤN NGUYỆN ĐÊM ĐÔNG
Họa Vận thơ Bác Vinh Hồ

Noel khấn nguyện Chúa Trời thương,
Sắc đỏ tan mau khỏi phố phường.
Ước núi sông qua thời xáo thịt,
Mong nòi giống thoát cảnh bầm xương.
Ngân vang lời nhạc chiêu hồn nước,
Sạch bóng dân oan ngập nẻo đường.
Lạy Đấng Thiên Đàng đang ngự đến,
Giúp đàn chim Việt dựng quê hương ....

NHL NJ USA
Noel 2013

Bài hoạ #7:
Đông Sầu

Cứ nghĩ hồn đà vơi luyến thương
Âm ba tiếng hát rộn vang phường
Người vui tiệc đãi chào mừng Chúa
Ta ngậm nỗi buồn thấm tận xương
Nhớ nước đau lòng con viễn xứ
Thương nhà xót dạ kẻ lầm đường
Đông sầu vọng hướng về quê cũ
Nhớ cánh đồng xưa ngan ngát hương

Song Phượng

Bài hoạ #8:
Đông Về

Lắm cảnh đoạn trường đầy xót thương
Đâu đây tiếng khóc kẻ chèo phường
Từ trong đêm tối rền vang xóm
Vọng thấu tâm cang nhức nhối xương
Bởi phận trái ngang đành lẻ bạn
Vì thân lầm lỡ phải đôi đường
Đông về cảm thấy đời cô lẻ
Lệ đắng cho tình nhạt lửa hương

Song Phượng

Bài họa #9:
:SON SẮT BÊN TRỜI
(Họa thơ "Đông buồn" của TH Vinh Hồ)

Giá lạnh hồn ai mãi nhớ thương
Thêm hồng phấn điểm dạo phố phường.
Rộn ràng ai đó vui khúc hát
Héo hắt lòng này buốt tận xương.
Khắc khoải trầm buồn người cuối nẻo
Hoài vương thổn thức khách bên đường.
Không cùng nỗi nhớ ta thầm ước
Son sắt bên trời vọng cố hương.

Tuấn Đình


Bài họa #10:
Mùa Đông Trên Quê Hương
Họa thơ VH Vinh Hồ

Đông đến nhớ đồng bào mến thương
Nhớ từng khu phố, nhớ từng phường
Nhiều người giàu có, tiền đầy túi
Lắm kẻ nghèo nàn, da bọc xương!
Lê lết trong hang cùng ngõ hẻm
Lang thang khắp xó chợ đầu đường
Chén cơm manh áo không no ấm!
Lạnh giá, thân tàn ôi cố hương!

Song Hồ
12/2013

Bài họa #11:
Nhớ Người
(Họa thơ Hồ huynh)

Người ở phương nào có nhớ thương
Ngày xưa mình gặp ở chung phường
Lá vàng rơi khắp buồn trơ mắt
Tuyết trắng giăng đầy lạnh thấu xương
Biển rộng cam đành chia tám hướng
Trời cao sao nở biệt đôi đường
Mộng tàn theo núi sông nhòa lệ
Tình chết rồi mà vẫn luyến hương

NXVan

Bài # 12:
Họa bài Đông Buồn Thơ VHồ.

MÙA ĐÔNG Ở HUẾ

Mùa đông ở Huế lắm bi thương ,
Gió rét mưa tuôn kín phố phường.
Đỉnh Ngự thông mờ thưa bóng quạ,
Kỳ Đài vênh váo lặng trơ xương .
Sông Hương khách vắng đò neo đợi,
An Cựu đìu hiu nóc giáo đường .
Mưa phùn Huế đêm buồn da diết ,
Xa rồi nhớ gió bấc quê hương .

LDPP.

Thế cũng đành!

Có nhớ hôm mình viết chữ thương
Trên căn gác nhỏ bên hông phường?
Vân vê tà áo e sờn chỉ
Nắm chặt cổ tay ngại buốt xương
Gần gũi chúng mình chung lối ngõ
Xa nhau mỗi kẻ một con đường
Dù tình phai nhạt theo năm tháng
Cố giữ sao đừng nhiễm xú hương.!


lthn

 


Tình Xa

Họa thơ VH Vinh Hồ

Anh đã ra đi chẳng tiếc thương,

Có còn nghĩ đến người cùng phường?

Xưa nhà giàu có thân như ngọc,

Nay cảnh đói nghèo da bọc xương.

Thay “chủ” cuộc đời đành lẻ bạn,

Đổi “thầy” sự nghiệp chẳng chung đường.

Nơi phương trời ấy anh còn nhớ?

Tình vỡ tan rồi hoa hết hương.

 

Tố Anh

12/20/13

HỜN DỖI

Vậy sao anh nói vẫn còn thương?
Xuân đến lại đi biệt phố phường.
Ngoài ngõ từng đôi âu yếm bước,
Trong nhà một bóng lạnh trơ xương!
Bao lâu son sắt bền lòng đợi,
Nay lúc mỏi mòn chia cách đường.
Đã sống cùng nhau cần gắn bó,
Đời người đâu chỉ ngóng hoa hương.

UYÊN THÚY LÂM