Chùm thơ xướng họa:



BÀI XƯỚNG:

TẠ ƠN

Nhân Mùa Lễ Thanksgiving 2010.



I.

Tạ ơn Trời Đất đã ban cho
Tỵ nạn, dung thân xứ tự do
Từ giã những ưu tu thống khổ
Quên đi bao khắc khoải âu lo
Bạo tàn áp chế đành câm nín
Tù ngục bao la hết đắn đo
Trên phố người đông chiều chợt lạnh
Mười năm còn nhớ mãi con đò.

II.

Tạ ơn Cha Mẹ đã ban cho
Bản tánh thật thà, thích tự do
Gần với thiên nhiên quên hệ lụy
Bạn cùng thơ rượu xóa sầu lo
Đời cần phú quý nên phiền não
Ta chuộng thanh bần chẳng đếm đo
Tàn cuộc bể dâu còn sống sót
Tạ ơn Trời Đất, tạ ơn đò.

Vinh Hồ

19/11/10




BÀI HỌA 1:

XIN CẢM TẠ ƠN NGƯỜI

Hoạ vận bài Tạ Ơn của Vinh Hồ

Xin cảm tạ ơn người đã cho
Xa rời quê Mẹ bởi nguyên do
Chiến tranh đói khổ miền bi hận
Đời sống xác xơ nỗi khổ lo
Vui dập mộ phần không đếm xiết
Lưu đày số phận khỏi đong đo
Đi trên phố lạnh đèn vàng võ
Ba chục năm xa nhớ Bến Đò *

Ngô Trưởng Tiến
*Bến Đò: tên gọi quê tôi



BÀI HỌA 2:

TẠ ƠN CHÚA



Phần thưởng đời tôi Chúa đã cho
Yên vui hạnh phúc ấy nguyên do
Tôi luôn giữ vững không kinh hãi
Chúa mãi chở che khỏi sợ lo
Mùa lễ TẠ ƠN lòng muốn tỏ
Nhân ngày ÂN PHƯỚC chẳng đắn đo
Tháng năm từng chặng đời gian khổ
Tôi vẫn có em trên chuyến đò.



Thương Anh
22/11/10



BÀI HỌA 3:

TẠ ƠN HOÀI NHỚ

Họa bài TẠ ƠN của Vinh Hồ



Ơn Trời lộc Đất phúc ban cho
Cuộc sống huy hoàng xứ tự do
“Kinh tế” vươn lên tầm tuyệt mỹ
“Học đường” rộng mở chẳng âu lo
Vui người quân tử không toan tính
Phiền kẻ tiểu nhân mãi đắn đo
Quê cũ bùi ngùi trong tấc dạ
Sang sông vẫn nhớ một con đò.


Nguyễn Văn Thành

22/11/10



BÀI HỌA 4:

TẠ ƠN ĐỜI



Tạ Núi Sông hiền đã phú cho
Tạ Miền Đất lạ rõ căn do
Tạ Người Chiến sĩ còn thao thức
Tạ Đấng Sinh thành mãi lắng lo
Tạ Biển Đông êm luôn cứu vớt
Tạ Trời Phật độ chẳng lường đo
Tạ Em ngày tháng nuôi ta lớn
Tạ Mảnh thuyền nan tạ Lái đò.

Người Xứ Vạn

22/11/10





BÀI HỌA 5:

NHỚ ƠN ANH - NGƯỜI VN VET VÔ GIA CƯ

Anh người chiến hữu đã mang cho
Mảnh đất Miền Nam sự tự do
Đạn réo ngang tai không sợ khổ
Bom rơi trước mắt chẳng cần lo
Đồng Minh cần giúp mau chạy đến
Việt Cộng căm thù chẳng đắn đo
Tuyết phủ vai gầy thêm giá lạnh
Tội thân lữ khách lỡ con đò.

Nguyễn Hoàng Linh
Mùa Lễ Tạ Ơn năm 2010

*Vietnam Veteran: cựu quân nhân Hoa
Kỳ đã từng tham chiến tại Việt Nam





BÀI HỌA 6:

TẠ ƠN

Họa thơ Vinh Hồ



Làm người hạnh phúc được trời cho,
Buông xả hòa đồng mới tự do.
Trả nghĩa đền ơn cho hợp lý,
Biết mình biết bạn khỏi âu lo.
Tham lam ích kỷ bao giờ đủ,
Hỷ xả vị tha chẳng đắn đo.
Phiền não ra đi không đáo hạn,
Thuyền từ đậu bến rước qua đò.


Lê Văn Ngô

Mùa Tạ Ơn 2010



BÀI HỌA 7:

Lời Tạ Ơn



Tạ ơn phúc lộc Trời ban cho
Thoát cảnh ngục tù đời tự do
Quên hết chuyện xưa đầy tủi nhục
Vui cùng hiện tại hết âu lo
Thơ văn hạnh phúc cùng gầy dựng
Đất nước thanh bình chẳng đếm đo
Quê mẹ xa khơi còn bất hạnh
Đường về ước được một con đò.


Tuấn Đình

24/11/10



BÀI HỌA 8:

Cám ơn Văn Hữu Thi Nhân Bốn Phương



Cám ơn thi hữu hiến dâng cho
VĂN NGHỆ vườn thơ nở TỰ DO
Khúc nhạc du dương hầu giải thoát
Âm thanh trầm bổng hết sầu lo
Văn nhân phóng bút đừng ngần ngại
Thi sĩ nhả thơ chớ đắn đo
Ta hãy cùng nhau vui đóng góp
Văn thơ chở nặng cả con đò.


Tố Anh

11/24/2010



BÀI HỌA 9:

TẠ ƠN SONG THÂN



Xin tạ ơn Người nuôi dưỡng cho,
Lòng con xao xuyến hiểu căn do.
Cha lo bao mối đời không ngại,
Mẹ khổ trăm bề sống vẫn lo.
Nghĩa mẹ, sông đầy không thể đếm,
Công cha, núi ngất biết sao đo!
Con thuyền Bát Nhã đang căng gió,
Có lẽ song thân chẳng lỡ đò?

Nguyên Bông,

11/25/10.



BÀI HỌA 10:

ƠN TRÊN



Ơn trên rồi sẽ thưởng ban cho,
Bởi Đấng Cao Xanh chẳng dự do.
Đất cỗi tăng mầu cho đất sống,
Đời khô tưới phúc kẻo đời lo!
Hôm nay nghèo khó đừng suy tính,
Mốt nọ giàu sang chớ đếm đo!
Nước Việt rồi đây tan sóng dữ,
Sông quê nằm đó đợi con đò!

Nguyên Bông,

11/25/10.



BÀI HỌA 11:

Tiễn Biệt Ni Sư

Họa ngược vận thơ Vinh Hồ



Cung tiễn Ni Sư bước xuống Đò,
Xuôi về Phật Quốc, miễn lường đo.
Sinh tiền am cốc đà dong ruổi
Quá vãng thang mây chẳng ngại lo.
Xưa đến Mỹ Châu nhằm lánh cộng
Nay đà thoát tục thỏa căn do.*
Thân tằm thoát kén, Ta Bà dạo,
Thấy kẻ mê lầm, gắng độ cho.



Thụy Hoài Như

PD Huệ Thành

(11/23/2010)

*Thỏa ý người tu.



BÀI HỌA 12:

Kính Dâng Hương Hồn Cha Mẹ



Song thân phụ mẫu xả thân cho
Bốn đứa con xa được tự do.
Chắt mót từng xu còn tính toán
Chi ra vạn lượng chẳng âu lo.
Cha đi chậm bước vì lưu luyến
Mẹ hối mau lên chớ đắn đo.
Muôn kiếp không quên dòng nước mắt
Tiễn đưa vĩnh biệt bến giang đò



Nguyễn Hoàng Linh

Mùa lễ Tạ Ơn năm 2010



BÀI HỌA 13:

Tạ Ơn Quê Hương Thứ Hai



Cảm tạ ơn Trời ban phước cho
Những người tỵ nạn có nguyên do
Xa quê lìa nước nhiều phiền muộn
Rời tổ lạc đàn lắm sợ lo
Chủng Quốc cưu mang không tính toán
Hoa kỳ nâng đỡ chẳng cân đo
Ngày nào nước Việt thanh bình đến
Ta trở về quê chung chuyến đò.



Tố Anh

12/25/10




BÀI HỌA 14:

CÁM ƠN EM
(Lời người tù chính trị tri ân vợ hiền
vất vả đi thăm nuôi chồng)

Công em vất vả xả thân cho
Lính bị buộc hàng thiếu tự do.
Nước mất tiêu dần niềm hạnh phúc
Nhà tan chất nặng nỗi âu lo.
Tù nhân đói khát ngồi mong đợi
Cán bộ no đầy đứng đếm đo.
Ngước mắt lên nhìn người vợ trẻ
Cám ơn chẳng nỡ bước sang đò.

Nguyễn Hoàng Linh

(Viết thay cựu tù nhân CS)



BÀI HỌA 15:

Ước Hẹn & Tự Do

(Họa lại bài "Tạ Ơn" củaVH)



Tạ Ơn thiên địa đã dành cho
Đất khách quê người sống tự do
Thầm nghĩ quê Cha bao khổ nhọc
Thương tình đất Mẹ những âu lo!
Dừng chân bến mộng xây cơ nghiệp
Soãi cánh tung hoành chẳng đắn đo.
Dấn bước đường trần Hiệp Chủng Quốc
Nhịp cầu ước hẹn vạn con đò.



Nguyên Hà

Friday, November 26, 2010



BÀI HỌA 16:

Tạ Ơn Người Chắp Cánh Cho Thơ



Tạ ơn người đã chắp cánh cho
Thơ nhiệm mầu bay giữa tự do
Giai điệu bổng trầm khơi mạch nhớ
Thanh âm dìu dặt giải niềm lo
Vì đời thức trắng không ngần ngại
Rút ruột hiến dâng chẳng đếm đo
Vườn mộng líu lo chim dạo nhạc
Sông trăng khoan nhặt tiếng chèo đò.



Vinh Hồ

26/11/10



BÀI HỌA 17:

Tạ Ơn Người Tình Trăm Năm



Tình em vời vợi đã dành cho
Và cả cuộc đời không lý do
Chiến địa vẫn chờ trong chiếc lẻ
Tù đày còn đợi giữa âu lo
Một thân vò võ nơi xa lạ
Hai cảnh tang thương đời đếm đo
Gánh gạo nuôi chồng xa dặm thẳm
Đường hoang bến vắng quạnh con đò.



Vinh Hồ

26/11/10



BÀI HỌA 18:

Tạ Ơn Em


Cảm tạ tình em trọn vẹn cho
Tình yêu chân thật, vững bền do
Cưu mang hơi thở nồng nàn cháy
Gánh vác ân tình tận tụy lo
Dấu ái cầu xin tròn thệ ước
Đường tình diệu vợi chẳng sao đo
Mình anh lặng lẽ sau lầu vắng
Trên bến Hoàng Hoa một chuyến đò.



Ngô Trưởng Tiến

28/11/10


BÀI HỌA 19:

Tạ Ơn Thầy



Tôn sư trọng đạo trọn lòng cho
Công đức bằng non, chí tự do
Thầy dạy hãy bao dung quả cảm
Thầy khuyên nên nhẫn nại chăm lo
Thầy mong tình sắt son chung thủy
Thầy trách tánh do dự đắn đo
Thầy ước ao sao trò hiển đạt
Đem tài năng giúp nước, sang đò.



Vinh Hồ

28/11/10



BÀI HỌA 20:

Nhỡ Dịp Tạ Ơn



Xin cảm ơn em đã tha cho
Tội dùng lời mật, thuyết Tự Do
Gạt em qua Mỹ xây mái ấm
Lừa bậu sang sông gánh phiền lo!
Bởi tưởng đủ đầy là an phận!
Nào ngờ sung túc vẫn đắn đo!
Giờ đây, em tựa chim thoát củi,
Có nhớ gì chăng thuở chung đò?



Thụy Hoài Như

(11/29/2010)



BÀI HỌA 21:

Tạ Tình



Đem trái tim ta mang tặng cho
Xin em chớ vặn hỏi nguyên do
Nâng niu nhận lấy đừng ngần ngại
Âu yếm cất đi chẳng sợ lo
Tình đến ta không màng tính toán
Yêu rồi em chớ nghĩ cân đo
Tạ tình em đó ta xin nguyện
Sóng vỗ triều dâng sông có đò.



Thương Anh

29/11/10


BÀI HỌA 22:

Tạ Ơn Đấng Tối Cao



Hơn trăm tính mạng thí thân cho
Bão táp đi tìm bến tự do.
Sóng dữ hòa tan lời chúc phúc
Biển xanh tăng mãi nỗi âu lo.
Thuyền nhân van lạy đừng quay mặt
Chiến hạm xoay lưng chẳng đắn đo.
Xác mọn hèn chưa vùi đáy biển
Tạ ơn Đấng đã cứu con đò.



Nguyễn Hoàng Linh

(11/29/2010)



BÀI HỌA 23:

Cám Ơn Các Con



Hai con hiếu học đáp đền cho
Đất nước Hoa Kỳ rất tự do
Tuổi trẻ quê người bao hạnh phúc
Cụ già xứ Việt lắm âu lo
Đường xa vất vả đừng chùn bước
Vạn dặm gian truân chớ đắn đo
Mai mốt kia đề tên bảng hổ
Giúp cha trả món nợ sang đò.



Nguyễn Hoàng Linh

(11/29/2010)



BÀI HỌA 24:

Thênh Thang

Họa thơ Vinh Hồ



Màn trời, chiếu đất của Trời cho
Tự tại, tiêu dao khoái tự do
Nửa gánh gươm đàn thôi nghĩ ngợi
Một bao trăng gió có gì lo
Nghêu ngao câu hát hoài du mục
Khoan nhặt cung đàn hết đắn đo
Trong cõi vô thường như mộng đó
Vượt sông, hóa kiếp chẳng cần đò.


Tạo Ân

29/11/10




BÀI HỌA 25:

Xin Tri ân Nhạc Sĩ LMST



Tri ân Nhạc Sĩ đã mang cho
Hội Diễn Đàn Văn Nghệ Tự Do
Nốt nhạc khơi lên nghìn nỗi nhớ
Lời ca xóa hết vạn âu lo
Giáo dân sợ tội còn lưu luyến
LINH MỤC SI TÌNH mãi đắn đo
Vất vả đêm ngày quên mệt mỏi
Khổ thân dũng sĩ lái con đò.

Nguyễn Châu Thổ

1/12/10



BÀI HỌA 26:

TẠ ƠN

Họa dưới dạng thơ Cổ phong.



Một cõi trời Xuân chắp cánh cho
Tâm hồn bay vút cõi tự do
Giây phút chạnh lòng khi nhớ lại
Xa lắm quê nhà vạn nỗi lo
Gió Xuân bát ngát tình thương mến
Chan chứa ân tình chẳng đếm đo
Sóng vỗ trường giang như khúc nhạc
Người vẫn xa nhau một chuyến đò.


Lương Lệ Huyền Chiêu



BÀI HỌA 27:

TẠ ƠN EM



Tạ ơn em đã gởi trao cho
Những áng tình thơ xứ tự do
Em mãi là hoa tươi rạng rỡ
Anh luôn là nắng chẳng sầu lo
Tình xuân em đến nghe tha thiết
Mộng ước anh đan không đắn đo
Duyên nở trọn mùa tô sắc thắm
Đời xuôi bến đổ vẹn con đò.



NGUYỄN VĂN THÀNH

30/11/10



BÀI HỌA 28:

Tạ Ơn Đời Ta Có Nhau



Trân qúy bài thơ anh tặng cho
Quá vui nên chẳng hỏi nguyên do
Yêu thương trao gởi thôi ngờ vực
Dấu ái dành cho xóa ngại lo
Muôn cánh ân tình không kể xiết
Vạn lòng tình nghĩa chẳng lường đo
Đêm đêm ngồi ngắm vầng trăng tỏ
Xướng họa câu thơ trên chuyến đò.



Tố Anh

11/29/2010





BÀI HỌA 29:

LỜI NGƯỜI EM GÁI ĐƯA ĐÒ...



Tạ ơn Chiến sĩ xả thân cho
Hiến cả đời trai bởi Tự do
Nợ nước oằn vai thôi tiếc nhớ
Tình nhà nặng gánh gạt buồn lo
Bạn bè ngang dọc nào ai sánh
Đồng đội tung hoành chẳng thước đo
Một chút lòng thành em nguyện mãi
Về đây anh nhớ ghé sang đò.



NXVạn



BÀI HỌA 30:

NGƯỜI TẠ ƠN RỒI TÔI XIN CHÚC



Triệu hoa hồng thắm kết dâng cho
Thi hữu hội Văn nghệ Tự Do
Sức khoẻ tinh thần đều phấn chấn
Tiền tài gia đạo khỏi sầu lo
Vần thơ xướng họa không ngần ngại
Nốt nhạc giao hòa chẳng đắn đo
Trong cõi thơ văn tình thắt chặt

Phải chăng công sức “Bác chèo đò”?



Lê thị Hoài Niệm

Friday, December 3, 2010



Bài Họa 31:

TẠ LÒNG CÔ LÁI NĂM XƯA

Họa đáp bài TẠ ƠN của Vinh Hồ



Năm nào bến cũ em đưa cho

Tôi xuống thuyền tìm đất Tự Do

Bến vắng, bờ xa buồn nín lặng

Biển xanh, sóng cả chất âu lo

Tay rời bịn rịn sầu ly biệt

Chân bước dùng dằng dạ đắn đo

Hẹn buổi trùng phùng nơi cổ độ

Nay sông nào thấy bóng con đò!



Uyên Thúy Lâm

Fri, 12/3/10



BÀI HỌA 32:

Một Chuyến Đò



Lạnh thấm buồng tim ai biết cho
Còn thêm phiền muộn nhiều căn do
Em xưa Thừa Phủ* ta lưu lạc
Người cũ Vân Lâu** khách lắng lo
Vạn dặm xa xôi buồn tiếc nhớ
Nghìn trùng cách biệt sầu thương đo
Non sông chiến sĩ thề quang phục
Góp sức tạ ơn một chuyến đò.



Tuấn Đình

6/12/10

*Bến đò nối đôi bờ sông Hương, ngày xưa các

cô nữ sinh Đồng Khánh thường qua lại đi học.

**Lầu ngày xưa Vua và các quan ra hóng mát

trên bờ Hương Giang ở Huế.



HÀI HỌA 33:

ĐỒ VÔ ƠN

(Lời người bán vé số)
Hoạ bài thơ TẠ ƠN của Vinh Hồ

Năm xưa đã hiến máu xương cho
Trận chiến oai hùng giữ tự do
Quân đội tan hàng trong hỗn loạn
Đồng minh tháo chạy chẳng âu lo
Anh thương binh tật nguyền xơ xác
Ả Việt kiều kênh kiệu đắn đo
Chống nạng quay lưng: đời chó má!
Quá giang trở lại đốt con đò.


Nguyễn Hoàng Linh

NJ, Tuesday, December 14, 2010