BÀI XƯỚNG:
TÌNH YÊU THỜI LY LOẠN
Em gái đài trang đôi mắt
nhung,
Thành đô tôi nhớ,
nhớ vô cùng.
Chiến chinh
không nói câu nguyền ước
Khói lửa nhắc gì chuyện thủy chung.
Én lượn báo xuân quân mãi tiến
Quyên về dục hạ bước chưa dừng.
Đất trời lồng lộng tìm màu mắt
Chờ đến bao lâu phút hạnh phùng...
UYÊN THÚY LÂM
HỌA 1 :
BUỔI TƯƠNG PHÙNG
(Họa thơ VH Uyên Thúy Lâm)
Bởi em khuê các mắt huyền
nhung
Gặp lúc sa cơ buổi
khốn cùng
Kiếp vận anh
hùng thời cũng lỡ
Trung
trinh ngọc nữ tiết gìn chung
Tình nhà tơ tóc sao đành dứt
Nợ nước giang sơn buộc phải dừng
Cay đắng dường này em có biết
Bao giờ hội ngộ buổi tương phùng ?
Tuấn Đình
HỌA 2 :
TÌNH GIÀ THỜI HẬU CHIẾN
Họa Vận thơ thi sĩ Uyên Thúy
Lâm
Quê người giá rét đắp mền nhung,
Vẫn nhớ năm xưa khổ tận cùng.
Vợ sống long đong gìn tiết hạnh,
Chồng tù cực nhọc nuốt thù chung.
Cùm chân, quân cộng ngăn đường trốn,
Vượt biển, cờ Hoa đến điểm dừng.
Bảo lãnh nhiều năm chờ phấp phỏng,
Mừng rơi nước mắt buổi tao
phùng.
Nông gia hai lúa NJ
HỌA 3 :
RƯỢU TƯƠNG PHÙNG
(Họa thơ VH Uyên Thúy Lâm)
Tuyết trắng phủ dầy tấm áo
nhung,
Lưng trời bát
ngát tận vô cùng.
Hồ
trường lênh láng đầy trăm chén,
Tứ hải chan hòa đủ vạn chung.
Vung bút ý tuôn mờ nguyệt tận,
Trải thơ hoa rụng khuất mây dừng.
Phải duyên bày cuộc trăm năm hẹn,
Cho bõ ba sinh hạnh ngộ phùng.
Tạo Ân
HỌA 4
:
(Họa thơ VH Uyên Thúy
Lâm)
Hẹn buổi tương
phùng
Cờ Hoa dù chăn ấm nệm nhung,
Nhớ đến Việt nam khổ tận cùng.
Bắc phương chà đạp lên nhân phẩm,
Nam phương ôm hận mối thù chung.
Vi xi Quốc nội lo vơ vét,
Quốc gia Hải ngoại quyết chẳng dừng.
Tranh đấu cho Việt nam độc lập,
Ngày mai Quốc tổ sẽ tương phùng.
QuốcThái
HỌA 5
:
TRÁNG SĨ LỠ THỜI
Họa Vận thơ thi sĩ Uyên Thúy Lâm
Lỡ độ xuân thì mãi nhớ nhung,
Cả đời mài kiếm lạc đường cùng.
Mưa bay tức cảnh thơ đầy túi,
Tuyết đổ hoài hương rượu cạn chung.
Đất khách gian truân lòng vẫn
quyết,
Quê người mỏi
cánh nhạn chưa dừng.
Nhìn mai nở muộn sầu tê tái,
Tháng đến ngày qua duyên bất phùng.
Nguyễn
Hoàng Linh
Xuân lưu
vong thứ 28
Bài Họa 6
Vô đề
(Họa thơ VH Uyên Thúy Lâm)
Nhớ người em gái đôi mắt
nhung
Ở lại quê cha khổ
tận cùng.
Xứ người anh
bị trong sung túc
Quê
mình em được cảnh nghèo chung.
Thật thà, lương thiện dân khánh tận
Luồn lách, gian tham quan chẳng dung.
Nghĩ đến quê cha lòng tê tái
Biết đến ngày mai có tương phùng???
Quốc Thái
Bài 7
ƯỚC HẸN XUÂN SAU
Nhớ làm sao ánh mắt đen nhung,
Tay nắm bàn tay như đã cùng.
Nguyện ước trọn đời lời khắc cốt,
Hẹn thề suốt kiếp mối tình chung.
Quê nhà đơn chiếc thêm gian khó,
Đời lính phong sương chưa nẻo dừng.
Mai nở ven rừng triền núi thẩm
Xuân sau em nhé, hẹn tương phùng.
UYÊN THÚY LÂM
( 22 / 03 / 2015 )