Thu về có lá vàng bay
Cho thơ say đắm ngất ngây tình nồng
 

Thu cảm

 

Trời thu nắng nhạt bờ rêu phong

Thăm thẳm đường quê lấm bụi hồng

Một sớm chia lìa hồn cố quận

Bao chiều ngóng đợi kẻ bên song

Thu đi ngày tháng mây theo gió

Đông lại đêm ngày cầu với mong

Người hởi xa nhau có tiếc nhớ

Riêng ta cứ mãi xót xa lòng

 

Tuấn Đình

1/11/2011

 

 

GỬI NGƯỜI NĂM CŨ

 

Rì rào cành lá đón thu phong

Rực rỡ rừng xưa tím đỏ hồng

Hạ đến duyên trao lời nguyện ước

Đông tàn tình gửi nắng bên song

Người đi dong rủi đường sương gió

Kẻ ở trông vời nẻo nhớ mong

Nuốt lệ gượng cười giờ cách biệt

Trăm năm tình cũ thiết tha lòng .

 

UYÊN THÚY LÂM

( 3 / 11 / 2011 )

 

 

Đường Thu Một Bóng

 

Gió thổi đong đưa chiếc lá phong
Buồn cho số phận kiếp nhan hồng
Còn thương phải cách xa ngàn dặm
Vẫn nhớ sao đành tưạ cửa song
Nguyệt Lão se duyên mà chẳng buộc
Tơ hồng đứt chỉ hết còn mong
Đường thu một bóng tình đơn lẻ
Khắc khoải tim côi ai thấu lòng?

 

Song Phượng
03.11.11

 

 

Trăm năm còn nhớ

 

Nhà em dạo nọ cạnh rừng phong

Ngõ trước vườn sau trồng lắm hồng

Nắng sớm soi nghiêng bờ giậu trúc

Gió chiều lướt nhẹ bức màn song

Người đi ngày trước duyên tơ tóc

Kẻ ở bây chừ nỗi nhớ mong

Tình hởi thu về giờ cách biệt

Trăm năm còn nhớ xót xa lòng

 

Tuấn Đình

3/11/2011

 

 

Tình Quê, Tình Mẹ, Tình Em

 

Lòng ta như thể ngọn cuồng phong

Hận mãi sục sôi tím máu hồng

Dào dạt nhớ Quê sầu tựa cửa

Lao xao thương Quốc tủi bên song...

Nơi đây thu đến con trông đợi

Chốn  ấy mùa sang mẹ mỏi mong....

Muốn hỏi người em nhìn lá đổ

Lời xưa còn giữ ở trong lòng ?

 

Thương Anh

ngày 3 tháng 11- 11

 

 

 


THU LẶNG LẼ
(Hai lúa Họa vận thơ VH Tuấn Đình)
 
Im nghe lặng lẽ ngọn thu phong,
Trút lá vàng rơi quyện bụi hồng.
Lỡ bước chàng chờ hoài trước ngõ,
Giữ lời ả đợi mãi bên song.
Trăng lên khỏa lấp niềm lưu luyến,
Nắng xuống hòa tan nỗi nhớ mong.
Tháng tháng năm năm buồn bất tận,
Gió ơi ! Hãy cuốn vết thương lòng.
 
Nguyễn Hoàng Linh
(Mùa thu lưu vong năm 2011)

 

 

Thu Đi

Họa thơ Niên trưởng Tuấn Đình

 

Vàng rơi lả tả trước thu phong

Chạnh nhớ người xa khuất nẻo hồng

Ánh mắt đắm say chiều nhạt nắng

Bờ môi chết lịm hồn bên song

Đời ngăn cách võ vàng sầu khổ

Tình trái ngang chồng chất nhớ mong

Trần thế bơ vơ như khách lạ

Nhìn Thu đi bỗng xuyến xao lòng?

 

Vinh Hồ

4/11/11

 

 

Đi Thuyền Trên Vịnh Vân Phong

Họa thơ Tuấn Đình, tặng NXVạn

 

Thu về sương khói ngập Vân Phong

Thấp thoáng buồm xa… nâu trắng hồng

Lạch Cửa Bé dài chim bói cá

Thuyền Kim Long vượt sóng tràn song

Đầm Môn dừa biếc nghiêng êm ả

Bãi Giếng cát vàng nằm đợi mong

Lên đảo Hòn Ông tranh thủy tú

Sơn minh mê hoặc cả tâm lòng.

 

Vinh Hồ

4/11/11

 

Ghi chú cho bài thơ:

Huyện Vạn Ninh có thị trấn tên Vạn Giã. Tên này lấy từ tên Cửa Vạn và Cửa Giã ghép lại mà thành. Cửa Giã nằm tại cửa sông Hiền Lương tấp nập ghe thuyền. Còn Cửa Vạn thì nằm trong vịnh Vân Phong, 3 mặt là bán đảo Hòn Gốm, mặt tiền là hòn Lớn (hòn Đại Dư) như tấm bình phong che chắn. Do đó Cửa Vạn kín gió lý tưởng cho tàu bè tránh bão. (Tương lai nghe nói tại Đầm Môn và Cửa Vạn có dự án thành lập Bến Cảng Quốc Tế) Muốn vào cửa Vạn phải qua 2 lạch: Lạch Cổ Cò và Lạch Cửa Bé. Đầm Môn và Bãi Giếng nằm bên trong cửa Vạn. Tại Lạch Cổ Cò chỗ phình to, nơi trung tâm có 1 hòn đảo nhỏ tên Hòn Ông, nếu thu nhỏ sẽ trông giống như 1 Hòn Non Bộ vậy. Có lẽ NXVạn thấy thị trấn Vạn Giã trù phú và Cửa Vạn xinh đẹp nên đặt tên mình là NXVạn chăng?

 

 

 

HAI BẾN SÔNG ĐỜI...

(Họa bài thơ của NT Tuấn Đình tặng Hồ Huynh

Người Sông Dinh kẻ Sông Hiền. Cám ơn bài thơ tặng của Hồ huynh với đầy đủ địa danh quê hương NXV.

Thật bội phục!)

 

Thu tàn lá rụng báo Đông phong
Xóm Rượu vàng lên nắng rực hồng
Võ -Tánh bao năm tình viễn xứ
Ninh - Hòa một thuở bạn đồng song
Còi tàu rộn rã khơi sầu cảm
Tiếng dế ti toe gợi nhớ mong
Hai bến sông đời hai bến đợi
Chừng nghe Đất Mẹ vọng trong lòng.

 

NXVan

 

 

KHÁNH HOÀ YÊU DẤU

 

Mưa thu lá đổ khắp rừng phong
Khiến kẻ xa quê nhớ nắng hồng
Võ Tánh: Vinh Hồ - Người Xứ Vạn
Huyền Trân: Anh Tố với Phượng Song
Ninh Hoà - Dục Mỹ tình chan chứa
Đồng Đế - Nha Trang nghĩa nặng mong
Dẫu khác làng song cùng một tỉnh
Khánh Hoà yêu dấu mãi ghi lòng

 

Song Phượng

05.11.2011

 

 

 

Thu Tuyết

Thu về mang lại trận cuồng phong
Đã thổi bay đi những cánh hồng
Tuyết trắng rơi rơi trên ngọn núi
Thu vàng chậm chậm bước qua song
Người đi có nhớ lời thề hẹn?
Kẻ ở không quên dạ ngóng mong
Nhắm mắt cho nguôi tình mộng cũ
Mà sao vẫn thấy dạ đau lòng.


Ngô Trưởng Tiến
11/04/2011

 

 

 

Thu Về

Họa thơ NT Tuấn Đình

 

Thu về trên những cánh rừng phong

Phiến lá ửng vàng xanh tím hồng

Anh khẻ dạo vườn hoa nhạt nắng

Em ngồi xõa tóc thề bên song

Anh chờ cuối nẻo sương mòn mỏi

Em bước lên thuyền hoa ước mong

Từ đó đời ta như chiếc lá

Thu về chín đỏ những tơ lòng.

 

Vinh Hồ

4/11/11

 

 

 

Diễn Đàn xướng họa

 

Bên trời nhè nhẹ ngọn thu phong

Man mác hơi thu lá tím hồng

Gợi nhớ quê người hồn lướt sóng

Thêm thương nước mẹ dạ bên song

Sông đời mấy lối bao tình mộng

Trần thế chung mơ lắm ước mong

Thu đến Thu đi tình viễn xứ

Diển đàn xướng họa khắc ghi lòng

 

Tuấn Đình

5/11/2011

 

 

 

 

Thu phong

 

Đó đây ngàn lá đón thu phong

Trong nắng hoàng hôn quyện ráng hồng

Đất khách đợi chờ trăng đến cửa

Hồn quê giăng mắc gió len song

Bâng khuâng giọt vắn vương niềm nhớ

Thao thức canh dài dệt nỗi mong

Sương lạnh vai mềm còn áo ấm

Vá đời tơi tả ước mơ lòng

 

Nguyên Bông

11/5/2011

 

 

Thu Đến Nhớ Con Đường

Họa thơ NT Tuấn Đình

Thân tặng VH Song Phượng

 

Thu đến nhớ con đường lá phong

Của thời nào áo trắng môi hồng?

Biết đâu có Tố Anh, Hoài Niệm?

Chả lẽ không Kim Hoàn, Phượng Song!

Võ Tánh, cuối Thu người đứng đợi

Huyền Trân, đầu Hạ kẻ thương mong

Hỏi Người Xứ Vạn và Thành Nguyễn

Góc biển còn nghe tiếng sóng lòng?

 

Vinh Hồ

5/11/11

 

 

Chiều thu nhớ người

Họa thơ NT Tuấn Đình

 

Đổ xiêu thành quách dấu rêu phong

Thế sự trầm luân khách má hồng

Dừng vó bâng khuâng mây với núi

Chạnh lòng hiu quạnh nguyệt lai song

Chim xa bầy, tiếng than niềm nhớ

Người mất người, lòng thắt nỗi mong

Tiếng hát đồi tây chiều nắng nhạt

Sơn khê bàng bạc hắt hiu lòng

 

TẠO ÂN

 

 

Thu Xa Người

Họa thơ VH Tuấn Đình

 

Chiều nao hò hẹn dạo vườn phong

Tay nắm tay đi dưới nắng hồng

Kiều diễm tóc vàng dài độc đáo

Long lanh mắt biếc đẹp vô song

Bao lần lá đổ còn chờ, đợi

Mấy độ thu tàn vẫn ngóng, mong

Ôi! biết bao giờ mới gặp lại

Bóng hình ghi khắc ở trong lòng.

 

Song Hồ

6/11/11

 

 

Thủy chung nguyện ước

 

Đường thi bầu bạn chốn rừng phong

Có gió mơn man với nắng hồng

Rượu thánh mềm môi đời bất tận

Thơ tiên xướng họa thú vô song

Hoa trêu người bướm ong hò hẹn

Tình thấm ý  hoa cỏ nhớ mong

Nước mẹ sắt son ngời sáng tỏ

Thủy chung nguyện ước chẳng phai lòng

 

Tuấn Đình

7/11/2011

 

 

Hâm Nóng Toàn Cầu

 

Giữa thu*, Trời lại nổi đông phong!

Đoạn rải Tuyết bông phủ bụi hồng

Phủ khắp lá, hoa, cành, gốc rễ

Trùm đều nhà, cửa, nóc, rèm song

Bướm ong bữa trước đua vờn lượn

Chim chóc sáng này phí đợi mong!

Trần thế phập phồng lo "hỏa" ách,

Thình lình gặp lạnh tỉ tê lòng!

 

Thụy Hoài Như (11072011)

*Tuyết: Oct.29, 2011

 

 

 

 

 

THU VĨNH BIỆT

 

( Kính dâng vong linh Cha nhân ngày giổ November 6,1994 )

 

Từ ngày Cộng đến giống cuồng phong,

Bỏ nước ra đi trốn giặc hồng.

Nức nở Ba run chân trước ngõ,

Âm thầm Mẹ nhỏ lệ bên song.

Quê người con chịu điều cay đắng,

Cố quốc Cha ôm nỗi nhớ mong .

Lá rụng thu sang đành vĩnh biệt,

Gục đầu thổn thức nát tan lòng.

 

Nguyễn Hoàng Linh

Thu lưu vong năm 2011

 

 

NGÀN THU CÁCH BIỆT

 

Lặng nhìn mồ mẹ đã rêu phong

Dầu dãi sương pha lấm bụi hồng

Mẹ tiễn con đi tràn lệ ướt

Cha chờ con đến nắng qua song

Thời gian phủ, tóc ngàn mây bạc

Ngày tháng trôi, lòng vạn ngóng mong

Trần thế trăm năm đâu gặp nữa !

Nhớ thương Hiền Mẫu đớn đau lòng .

 

UYÊN  THÚY  LÂM

08 / 11 / 2011

 

 

 

Nhớ nhung

 

Rì rào gió lượn ngọn thu phong

Lướt nhẹ vườn hoa lại khóm hồng

Bướm dại ngẩn ngơ vờn khắp lối

Em yêu đài các ngắm qua song

Trời thanh mây trắng tình chan chứa

Gối mộng hồn thơ nỗi đợi mong

Đã biết ngày vui thường ngắn ngủi

Tim yêu chẳng thốt nhớ nhung lòng

 

Tuấn Đình

9/11/2011

 

 

 

RỪNG THU GỢI NHỚ

 

Tuyệt vời sắc lá của rừng phong

Thu đến như tranh nâu tím hồng

Hồ nước long lanh in bóng núi

Vầng mây lờ lững thoáng qua song

Không quên hận nước mùa dông bão

Mãi nhớ tình em trăng đợi mong

Sớm muộn cũng về nơi cố quán

Chờ nhau , em hãy thấu cho lòng .

 

UYÊN THÚY LÂM

09 / 11 / 2011

 

 

Dấu rêu phong

 

Mõi mòn thành quách dấu rêu phong

Mấy lối tang thương dưới nắng hồng

Miếu cũ tường rêu sầu bóng nước

Đình xưa mái dột tủi bên song

Âm thầm lữ khách thương pha nhớ

Lặng lẽ dân tình ước lẫn mong

Có phải tiếc thương non nước cũ

Nghe hồn đòi đoạn đớn đau lòng ?

 

Tuấn Đình

11/11/2011

 

 

 

HÙNG SỬ CA

Kính họa Thơ VH Tuấn Đình

 

Lòng người cùng sẽ dậy cuồng phong

Đất nước rồi tươi rạng ánh hồng

Hạ trước lui binh cơn quốc nạn

Thu này quang phục sức vô song .

Bắc Phi vang dậy trang hùng sử

Nước Việt thắm cờ vàng đợi mong

Dân Chủ , Tự Do ngời khát vọng

Năm châu ngóng đợi sắt se lòng .

 

UYÊN THÚY LÂM

( 11 / 11 / 2011 )

 

 

 

HOÀI THU ÁO TRẮNG

 

Đôi tà phất phới bởi thu phong
Trước ánh nhìn ai má đỏ hồng
Kỷ niệm mến yêu còn đậm trí
Ngày xưa thân ái vuột qua song
Huyền Trân kiều nữ trông tha thướt
Võ tánh thư sinh thật thà mong
Song Phượng, Tố Anh thời để nhớ
Kim Hoàn, Hoài Niệm thuở say lòng

 

Song Phượng

11.11.2011

 

 

 

 

THOẢ MỘNG LÒNG

 

Rực rỡ làm sao dưới gốc phong
Lá vàng dệt thảm góp mơ hồng
Lao xao tiếng gió qua đầu ngõ
Khe khẽ chân người đến cửa song
Rạo rực tâm can vì ngóng đợi
Nôn nao tấc dạ bởi chờ mong
Tình xa chợt trở về bên cạnh
Đôi lứa uyên ương thỏa mộng lòng

 

Song Phượng

11.11.2011

 

 

Nhớ thương ngập cả lòng

 

Lác đác vàng bay chiếc lá phong

Trời thu pha sắc ánh quang hồng

Chòm mây bạc chất vun thành đụn

Ngọn gió lùa dìu nhẹ lướt song

Duyên nợ ba sinh sầu lẫn tủi

Sắt son tấc dạ ước cùng mong

Bên trời vắng bạn sầu cô lẻ

Nhớ nhớ thương thương ngập cả lòng

 

Tuấn Đình

15/11/2011