Nhung nhớ man man
(Họa bài "Có nên chăng?" của TH Nguyên Bông)
Lang bạt phong trần xa cách lâu
Quê hương khuất bóng biết về đâu
Thu buồn lá rụng rơi từng chiếc
Hạ nhớ thơ vương họa mấy câu
Vũ Hán (*) hạc vàng tung núi thẳm
Hán Dương (**) sóng bạc trơ gác lâu
Như chàng Thôi Hiệu tâm sầu giục
Nhung nhớ man man Hoàng Hạc Lầu (***)
Tuấn Đình
(*) thành phố thuộc miền Nam Trung quốc
(**) bến sông trong công viên Hoàng Hạc của thành phố Vũ Hán
(***) Bài thơ do Thôi Hiệu đời Đường sáng tác có nội dung
do Tản Đà dịch :
Hạc vàng ai cưỡi đi đâu
Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ
Hạc vàng đi mất từ xưa
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay
Hán Dương sông tạnh cây bày
Bãi xa Anh Vũ xanh dầy cỏ non
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.
Cơn sầu cảm thông
(Họa bài "Có nên chăng" của TH Nguyên Bông)
Thương nhớ quê nhà xa cách lâu
Xứ người cảnh lạ biết về đâu
Tâm sầu thơ thảm làu từng chữ
Dạ nhớ nhạc buồn thuộc mấy câu
Đã biết đá vàng tình ngắn ngủi
Mà sao bèo bọt nợ dài lâu
Cảm thông Thôi Hiệu cơn sầu giục
Khắc khoải canh thâu Hoàng Hạc Lầu (*)
Tuấn Đình