ĐỌC THƠ UYÊN THUÝ LÂM
Trong số các tác giả nữ hiện nay trên văn đàn có một nhà thơ, nhà văn từ Boston
là Uyên Thuý Lâm mà tác phẩm của chị được rất nhiều người mến mộ yêu thích vì
nét dễ thương, hiền lành, chân thật và duyên dáng, hàm chứa nhiều ý nghĩa sâu
sắc về đời sống và cuộc nhân sinh. Tôi có cơ duyên quen biết với với nhà thơ nhà
văn nữ này qua Hội VNTD và say mê đọc thơ của chị từ nhiều năm qua. Mỗi bài thơ
của chị là một tâm tình, một cảm niệm sâu sắc dù là một bài thơ hoạ hay một bài
nguyên tác của chị. Thơ thì nhiều người viết và dường như ai cũng có thể viết
được. Viết cho hay là chuyện khó hơn, ít ai làm được. Nhưng viết cho hay và có
thể đọng lại trong hồn người đọc thì càng khó hơn nhiều, chỉ
một vài người đạt được mà thôi. UYÊN THÚY LÂM là một nhà thơ đã làm được
điều đó–ít nhất là theo cảm niệm của người viết bài này là TRẦN MINH HIỀN.
Trong rất nhiều bài thơ của UYÊN THÚY LÂM có một bài mà tôi rất thích, và đã
được nhạc sĩ LMST phổ nhạc.
SÂN
GA TIỄN
BIỆT
(Họa
nguyên vận bài thơ Kiếp Phù Sinh của Thi Sĩ Hoa Văn)
Còn
có đêm này thôi anh nhé!
Giây phút rời tay đã đến rồi
Vẳng tiếng còi tàu xa vọng lại
Tiếng buồn át hẳn tiếng mưa rơi…
…Còn có phút này thôi anh nhé!
Vàng vọt sân ga mấy dặm sầu
Bến đỗ, người đi người đứng đó
Duyên mình xin ước hẹn ngày sau.
UYÊN
THÚY LÂM
( Boston 2010)
Trong cuộc đời, cuộc chia tay nào cũng đẫm nước mắt và nữ sĩ UYÊN THÚY LÂM viết
thật hay.
Nhà thơ UYÊN THÚY LÂM viết về tình yêu một cách chân thật, trong sáng không uỷ
mị, sướt mướt mà gây cảm xúc lâu dài cho người đọc.
Chị cũng đã khéo léo tài tình làm loạt những bài thơ mà nếu ghép chữ đầu sẽ ra
hai câu thơ lục bát:
SÔNG CHIA BIỂN HẸN TRĂNG THỀ,
RỪNG XƯA GIÓ HÁT, ĐI VỀ CÓ NHAU
Thơ của chị được viết thành thư pháp rất đẹp và cũng được phổ nhạc thành nhiều
ca khúc tuyệt vời.
Hãy đọc bài thơ khi chị xem bức tranh tuyệt đẹp của hoạ sĩ Nguyễn Trọng Khôi.
VĨ
CẦM
Kính tặng Họa sĩ Nguyễn Trọng Khôi
(Cảm tác từ tranh SONATA của Họa sĩ
Nguyễn Trọng Khôi)
Người ngồi đó buổi hồng hoang, thuở trước
Bên bãi bờ êm vắng những chiều trôi.
Mặt sóng gợn gió đùa theo con nước,
Đã mờ dần, ánh sáng phía xa xôi
Cây đàn cũ nghìn năm còn vọng tiếng,
Điệu tưng bừng trong vũ hội mùa Xuân.
Nhạc thúc giục chinh nhân vào trận chiến,
Nhịp kiêu hùng lộng gió buổi ra quân.
Bao khúc hát nhớ về người xa vắng
Ai đi qua để lại dấu chân đời?
Rời tay ấm trong ngày ta ly biệt,
Người đi rồi, hồn mộng cũng xa khơi!
Cây đàn thần của thời xưa lưu bóng,
Tiếng vĩ cầm réo rắt khúc thăng hoa.
Đàn tấu vang triền miên trong ảo mộng,
Chuỗi thanh âm khoan nhặt phút giao hòa.
Em ngồi lặng trong ánh vàng xế khuất,
Phía cuối trời pha sắc tím u trầm.
Đàn vang dội đến chân mây vách núi
Tuôn dạt dào trên sóng nước xa xăm.
Sẽ còn mãi những rung ngân thần thoại,
Hồn Paganini vang vọng khối tình si
Trải trăm năm âm ba như bão táp,
Rồi nghìn năm làn nước cuốn trôi đi….
Uyên Thúy Lâm
(Tháng 3 / 2014)
Thơ của nữ sĩ UYÊN THÚY LÂM rất mộc mạc chân thật, thanh tao, trang nhã và càng
đọc càng thấm thía, từng câu từ chữ từng ý tứ câu cú ý nhị sâu sắc không thừa
không thiếu, đầy đủ tất cả ý nghĩa.
Hãy đọc:
ĐÀN CHIM NHỎ
Đâu rồi đàn chim nhỏ
Không về vui bên sân?
Đêm qua trời trở gió
Mưa giăng mắc xa gần…
…………………………...
…Ta như chim tha phương
Trải tháng năm sương tuyết.
Thấm đôi vầng nhật nguyệt,
Ngùi lòng nhớ cố hương…
UYÊN THÚY LÂM
Thu 2013
Bài thơ đặc sắc vì tác giả mượn hình ảnh loài chim để nói về nỗi lòng của người
lưu vong viễn xứ.
Nhà thơ Uyên Thúy Lâm viết nhiều thơ nhưng người đọc có thể thấy hai mảng chính
của thơ chị đó là thơ tình và thơ quê hương. Có một bài thơ mà tôi, người viết
(TMH) đặc biệt yêu thích đó là bài sau đây:
LANG-BIANG ĐÓN BƯỚC EM VỀ
Hàng cây đọng bóng lưng chiều
Sương mờ Đà Lạt gợi nhiều nhớ thương
Từ em xa cách hà phương
Thông ngàn vi vút sầu vương bao ngày.
Qua đèo Prenn thoáng như say
Hồ Xuân Hương
lạnh trời mây giăng sầu.
Vườn Bách thú đã bao lâu
Pongour
thác bạc trắng mầu thời gian?
Cà phê Thủy Tạ sương ngàn
Phở Tùng
buổi ấy vội vàng chia tay.
Trúc Lâm Thiền Viện
mây bay
Ta còn lặng đứng đợi ai bên hồ.
Chùa Sư Nữ
những chiều mơ
Vượt qua dốc Thái Phiên chờ bước em.
Thương sao tình quá truân chuyên
Đồi Thông Hai Mộ
lỡ duyên kiếp này!
Trường Võ Bị
bước tương lai
Câu “Tự Thắng Để Chỉ Huy” kiên lòng.
Suối mơ không vướng bụi hồng
Huệ trắng dâng lễ Phật vòng
Linh Sơn.
Dốc Bùi Thị Xuân mưa tuôn
Áo em đẫm ướt càng thương dáng gầy.
Đỉnh Lâm Viên đùn sắc mây
Đèo Krông-Pha gốc thông này khắc
tên.
Nhắn người Tùng Nghĩa đừng quên
Giáo Hoàng Học Viện
ta còn bên nhau.
Hồ Than Thở chiều xuốngmau
Đà Lạt Palace
hẹn nhau cuối tuần.
Đồi Cù nhạc ngựa tưng bừng
Vườn Bích Câu vạn đóa hồng ngát
hương.
Sang năm lộc biếc ngàn phương
Liên Khương
ngày tháng cát tường,
ĐÓN EM…
UYÊN THÚY LÂM
(2013)
Từng địa danh, từng kỷ niệm, từng ngày tháng cũ được chị trang trọng, khéo léo,
tài tình ghép lại thành một bức tranh Đà Lạt tuyệt đẹp, một bức ảnh thành phố
sương mù lãng mạn và một bài thơ tuyệt vời, một câu chuyện trữ tình mà ai đọc ai
nghe cũng bồi hồi xúc động.
ooOOOoo
Nói chung thơ của nhà thơ UYÊN THÚY LÂM hiền lành, đẹp đẽ như con người và tâm
hồn của chị, hàm chứa ý nghĩa sâu xa,kiếp nhân sinh, thân phận người ly hương
lưu vong viễn xứ. Cầu chúc chị luôn dồi dào sức khoẻ và bút lực sung mãn để tiếp
tục sáng tác đóng góp cho đời nhiều thêm nữa những vần thơ tuyệt tác.
Trần Minh Hiền,
Orlando ngày 27 tháng 4 năm 2014