Lưỡi và Răng

 

Cái Lưỡi và Răng vốn một nhà,

Sinh sau, Răng lại học ba hoa!

Lưỡi kia tức giận, bèn tru tréo,

Răng nọ nghênh ngang, vội nghiến bừa

Đến lúc Lưỡi đau, chê cả cỗ,

Cho dù Răng khỏe, chẳng ăn thua

Mới hay nóng nảy làm hư chuyện,

Huynh Đệ tương tàn khổ Mẹ Cha.

 

THỤY HOÀI NHƯ

 (04102009)

 

 

Răng hiếp Lưỡi

 

Răng cứng, lưỡi mềm, ai hiếp ai?

Sinh sau, ỷ mạnh, muốn khoe tài.

Lúc nào cũng tỏ mình khôn khéo.

Thực tế vẫn như nhộng thoát thai.

Cũng bởi ranh con hay khoác lác,

Nên vừa nứt nướu, muốn lên đài.

Ngủ đêm… ken két… ôi răng sữa!

Phải nghiến sao cho Cộng bỏ ngai?

 

THỤY HOÀI NHƯ